Edit: Assy
Beta: SA
===========Hành động của Thương Khí một lần nữa kích thích Thương Vu Thành, ông ta liền nhào tới muốn chào hỏi trên người Thương Khí.
Sơ Tranh quay đầu nhìn sang bên kia một chút, trong nháy mắt Thương Vu Thành đưa tay, ánh mắt cô lạnh lẽo, ngân quang chớp lên, Thương Vu Thành đang hung hăng hùng hổ lại 'bịch' một tiếng ngã lăn ra thảm.
Thương Khí: ". . ."
Đám người: ". . ."
Bầu không khí bỗng có chút xấu hổ.
Móng vuốt Sơ Tranh lay vai Thương Khí, đầu tựa lên cằm hắn, mắt lạnh nhìn Thương Vu Thành.
Con nghiệt súc còn muốn đánh người của bà đây!
Ta còn chưa đánh đâu!
Thương Vu Thành hoàn toàn không biết sao mình lại ngã, đợi ông ta kịp phản ứng, mình đã ngã nhào trên mặt đất.
Quả nhiên ở cùng thằng tai họa này là chuyện không tốt mà!
Thương Vu Thành xanh mặt đứng dậy, vẫn muốn đánh Thương Khí để phát tiết tức giận trong lòng, nhưng đáng tiếc Thương Khí cũng không cho hắn cơ hội này, đã tránh khỏi cái tát của Thương Vu Thành.
"Mày còn dám tránh!" Thương Vu Thành chỉ vào Thương Khí: "Thương gia đã làm gì sai mà lại sinh ra một đứa như mày chứ!"
Thương Khí không cãi lại, thế nhưng một khi đã nói chuyện, cũng không hề khách khí: "Vậy phải hỏi kiếp trước Thương tiên sinh đã làm gì sai rồi."
"Mày mày mày... Nghiệp chướng! !"
Thương Vu Thành giận điên đến suýt thì tức chết tại chỗ.
"Thương tiên sinh, đừng tức giận." Hạ Cẩn vẫn đứng xem kịch cuối cùng cũng lên tiếng, trước hết là trấn an Thương Vu Thành.
Thương Vu Thành lúc này giống như bắt được một tia hi vọng: "Hạ tiên sinh, anh mau nhìn tên nghiệp chướng này giúp tôi một chút, cứ tiếp tục như thế, hắn sẽ hại chết cả nhà chúng tôi mất!"
Thiện Dư bây giờ còn đang ở bệnh viện, đều là tại thằng nghiệp chướng này.
Hạ Cẩn: "Chuyện này không vội, tôi đã có cách giải quyết, nhưng còn cần Tiểu Thương tiên sinh phối hợp."
Trong mắt Thương Vu Thành không có sự quan tâm hay không đành lòng của cha dành cho con trai, chỉ có phẫn nộ cùng oán hận, cắn răng nói: "Phối hợp, nó còn dám không phối hợp chắc!"
Thương Khí hờ hững nhìn hai người, dường như không vì lời nói của bọn họ mà sinh ra cảm xúc gì.
Chỉ có Sơ Tranh mới biết, lúc này thân thể Thương Khí đã căng cứng, ẩn sâu trong đôi mắt bình tĩnh là cuồng phong bão tố.
Thương Vu Thành và Hạ Cẩn nói xong, quay đầu nói với Thương Khí: "Thương Khí, tao cho mày biết, mày an phận một chút cho tao, không cho phép rời khỏi trang viên, bằng không thì mày đừng trách tao không khách khí!"
"Ông đã có lúc nào khách khí với tôi đâu."
Thương Vu Thành bị chống đối, lửa giận từ từ bốc lên, hận không thể đánh chết thằng nghịch tử này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 10][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc Linh
Humor[Tên sách] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy đi! [Tác giả] : Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE... Số chương: 2566 Chương + Phiên ngoại (HOÀN) • Edit: Cẩm Tú Tiền Đồ...