Chap 27: thoát khỏi

72 6 0
                                        

Nói thật tình huống tại hiện trường quá hỗn loạn, chắc do nhân viên cứu hộ tiến vào cũng không rõ có chuyện gì xảy ra. Nhìn từ tầng ba và tầng năm đang bốc khói thì có thể thấy các tầng còn lại của tòa khách sạn không phát sinh vụ nổ và cháy nào. Thế nhưng rất có thể nhiều người sẽ bị mắc kẹt bởi đám cháy mà chỗ chết người là không thể xác định được trong tòa khách sạn này có còn phát sinh vụ nổ nào nữa hay không

- Này anh!! anh không được vào đây.

Jihoon và Choi In Woo vừa chuẩn bị chạy vào thì một người đàn ông cao lớn đang chạy lại với sự can ngăn của nhóm người cảnh sát, cứu hoả. Cả hai đứng sững lại vài giây, Jihoon như phát hiện ra điều gì đó.

-A!! anh ta là bảo tiêu của Kang Daniel.

Choi In Woo cũng có vẻ đã nhận ra, liền quay qua Jihoon, bắt lấy vai cậu

- Jihoon!! em ở ngoài này đi nha. bên trong nguy hiểm lắm nên một mình anh vào đó là được rồi.

- Không được, tôi cùng đi....

- Tin anh! anh sẽ đem Park Woo Jin an toàn trở ra.

~~~~~~~~~~~~~

Ở tầng 5....

Khói lửa bao phủ, khiến mọi người thiếu dưỡng khí mà ngất đi. Hô Hấp của Daniel cũng dần khó đi, tay hắn bị lửa xén qua bỏng một tý nhưng vẫn đang đỡ lấy Woo Jin đã rơi vào trạng thái hôn mê, máu thì vẫn không ngừng  rỉ ra ướt nguyên cả mảng lớn. Nếu còn ở đây, tất cả sẽ bị chết ngạt mất, đường truyền điện thoại cũng đã bị ngắt, không thể liên lạc được nữa, hiện tại thì đã có nhiều người ngất đi hay cũng có thể đã chết thì vẫn chưa xác định được. Hắn chợt nghiến răng " Chết tiệt!! đợi mình thoát khỏi nơi đây, nhất định sẽ cho kẻ đã gây ra chuyện này phải trả giá!! ". Daniel quay qua nói với Kuan Lin

- Không được rồi, trong thời gian chờ đợi trực thăng đến, chúng ta phải mau tìm cách lên tầng trên. Nãy giờ tôi lắng nghe rất kĩ hình như bên trên không có tiếng đổ vỡ......Cậu đỡ cậu ta....để tôi dẫn đường.

Nói rồi Kuan Lin đi tới đỡ lấy Woo Jin, dìu anh đi qua những vùng dây điện, Daniel dùng thanh gỗ được bẻ gãy từ cái ghế cẩn thận gạt từng cái dây điện tránh đường cho hai người kia đi, hắn chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là cả ba có thể trở thành cá nướng cháy khét lẹt ngay lập tức. Đi được đến cánh cửa, phía dưới toàn là một đống gạch vụn với bao nhiêu thứ lộn xộn.

~~~~~~~~~~~~~~

Không chần chờ, In Woo hôn lên má Jihoon một cái rồi theo Kris vào bên trong. Khi In Woo và Kris đi từ cửa thoát hiểm vào trong tòa nhà thì thấy tầm nhìn vô cùng kém, không biết có phải do vụ nổ dẫn tới ngắt điện hay không mà trong này chỉ còn vài ngọn đèn khẩn cấp sáng mà thôi. Kris lấy tấm khăn rơi rãi trên sàn, vớ lấy chai nước lọc rồi đổ lên hai tấm khăn, một cái cho mình một cái ném qua cho In Woo. Một tay che miệng và mũi rồi nhanh chóng chạy lên trên, với lượng dưỡng khí ít ỏi này thật không đủ cho cả hai có thể an toàn đến lúc trở ra ngoài. Ngay lúc đi qua tầng ba Choi In Woo có thể cảm giác rõ ràng cửa thoát hiểm tầng ba nóng rực, xem ra tình hình vụ cháy bên trong khá lớn, cũng không biết đám người ở tầng này như thế nào. Choi In Woo như muốn vào trong kiểm tra thì Kris lên tiếng.

[ OngNielWink ] (Ngược) Liệu có còn kịp để tha thứ?  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ