Chap 28 :Tra khảo

86 4 2
                                    


Trên xe, Jihoon liên tục hỏi với Kris nhưng Kris chỉ tập trung lái xe, mặt không chút cảm xúc cũng không mở miệng nói lấy một câu, cảm giác bầu không khí từ từ nghiêm trọng, Jihoon càng lúc càng cảm thấy bất an hoảng sợ, lo lắng sau khi đến nơi, điều cậu phải đối mặt là gì đây? Jihoon bất an ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe, hai tay vì căng thẳng mà vô thức khoanh lại xoa xoa thân thể, ngồi bên cạnh là hai người đàn ông mặc đồ đen giống như đang áp giải phạm nhân, đồng thời cũng là đề phòng Jihoon đột nhiên nhảy ra khỏi xe.

Cứ tưởng rằng Jihoon sẽ được đưa đến trụ sở NW entertainment nhưng rôt cuộc lại không phải. Xe dừng ở cửa sau của một quán Bar, quán Bar này là do Lai Kuan Lin và Daniel nổi hứng dựng lên, nơi này không quy định giới tính nhân viên, nam nữ đều có thể tiếp khách, là nơi giải sầu của nhiều thương nhân ưa chuộng.  Bởi vì không phải cửa chính để khách hàng tiến vào, thế nên bề ngoài nhìn qua tương đối bí mật, nhưng cũng không giống cửa ra vào dành cho nhân viên, bởi vì đứng trước cửa là hai tên đàn ông mặc đồ đen, nét mặc lạnh lùng nghiêm nghị, canh gác cẩn mật lối vào kia.

Kris tháo đai an toàn ra, lúc này mới xoay người nhìn Jihoon vẻ mặt đang vô cùng sợ hãi bất an, lạnh nhạt nói

-Cậu park , tôi có lòng tốt muốn nhắc nhở cậu một câu, ở trước mặt Chủ Tịch Kang , cậu dù sao cũng là người của công ty chúng tôi, hy vọng cậu thành thật khai báo một chút, đừng toan tính dựa vào lời nói mà lừa dối để qua ải

- Anh không cần phải nói nữa. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi khẳng định mình không làm điều gì xấu cả, cho dù Chủ Tịch Kang có dùng súng chĩa vào đầu tôi, tôi cái gì cũng không biết.

Kris biểu lộ có chút thất vọng, lạnh nhạt quay đầu mở cửa xe, đặt một chân xuống đất, liền xuống xe. Jihoon nắm chặt nắm đấm, tự cổ vũ bản thân mình là không được sốt sắng.

Khi Jihoon được Kris dẫn đi vào bên trong cửa, một người đàn ông đã đưa cho Jihoon một cái khăn đen bịt mắt yêu cầu Jihoon đeo vào, Jihoon mặc dù cảm thấy rất phiền nhưng cũng rất phối hợp bịt kín đôi mắt mình, hết rẽ phải rồi đến rẽ trái, rốt cuộc nghe được trước mắt truyền đến thanh âm mở cửa ra, tiếp đó thì Kris quay đầu bàn giao với hai người đàn ông đi ở phía sau Jihoon

-Các người canh giữ ở cửa, Cậu Park Jihoon, xin mời cậu đi theo tôi.

Bởi vì thị giác bị tước đoạt nên Jihoon trong lòng càng thêm thấp thỏm bất an, sau khi đi vào bên trong phòng mới nhỏ giọng nói

-Tôi có thể tháo bịt mắt xuống không?

- Chủ Tịch Kang, người đã mang đến.

Krisc nói xong, lúc này mới quay đầu, nghiêm túc nói

-Có thể rồi thưa cậu

Jihoon đưa tay tháo bịt mắt xuống, ánh đèn chói chang ập đến, cậu theo bản năng đưa tay che đi, vẫn không nhìn thấy rõ được là ai đang ngồi trước mắt, đột nhiên hai chân bị người từ phía sau đạp một cước đau nhức khiến cả người mất đi trọng tâm, Jihoon đau đớn kêu lên một tiếng rồi quỳ rạp trên mặt đất. Đầu gối va chạm với gạch men sàn nhà cứng rắn cảm giác rất đau, Jihoon hít vào một ngụm khí lạnh, mắt nhắm lại một hồi lâu, sau khi đã giảm bớt mới lần thứ hai từ từ mở mắt ra. Lúc này Jihoon mới thấy rõ được ở trước mắt mình, có năm sáu người đàn ông ngồi trên ghế salông, Kang Daniel ngồi ở chính giữa, kề sát bên cạnh hắn là Lai Kuan Lin, còn những người khác thì Jihoon không biết, nhưng nhìn qua không mang đầy sát khí, những người đàn ông khôn khéo thâm trầm này hiển nhiên đều là những người Kang Daniel tín nhiệm nhất.

[ OngNielWink ] (Ngược) Liệu có còn kịp để tha thứ?  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ