6

4.3K 302 32
                                    

Ngày qua ngày em Mẫn và cậu út Chung Quốc càng thêm thân, đi đâu cũng có nhau, cậu út mà không thấy em Mẫn là xuống bếp kiếm, xuống bếp không thấy thì đi hỏi chị Bông của em, hả mà Bông nói là em đi mần chuyện cho quản gia Hạo Thạc thì cậu lại tìm tới Hạo Thạc mà bóng gió quở trách, biết là người hầu riêng của mình nhưng người ta cũng cần có thời gian riêng tư. Nhưng cậu thì không muốn xa em một xíu nào.
Lần đó Hạo Thạc đang nhờ em trèo lên cây mận hái một mớ xuống cho ông bà ăn cho mát miệng, cậu út từ đâu chạy tới ý ới biểu em xuống không thôi té, rồi có lần đang ở sau hè ngồi chồm hỏm cầm lược dùm cho chị Bông cắt tóc, Bông vừa cầm kéo nhấp thì cậu út lại từ đâu chạy tới mang em đi ra chợ cho thợ cắt làm bé Bông hậm hực giận mà không biết giận ai. Rồi lại có lần em cùng cậu Nam Tuấn chuẩn bị đi ra chợ lựa vải dùm để may áo cho cậu cả thì cậu Quốc với năng lực nào đó từ trong nhà phóng ra ngoài ngõ hốt em vô nhà.

Đỉnh điểm nhất là lúc ông đang nằm cho em bóp vai, miệng thì hát cho bà vừa ngả lưng trên cái ghế trường kỷ nho nhã thì anh từ sau đi tới nắm tay kéo em đi một hơi, ông lên tiếng kêu lại cậu út mới dừng chân.

“ Nè cái thằng kia, mấy bữa nay mày cứ giữ Mẫn khư khư bên mình, cả nhà bực lắm nga, cha má mày cũng bực lắm nga"

Hạo Thạc đứng nấp sau rèm nhân cơ hội tranh thủ ý kiến.

“ Cậu út không cho em Mẫn hái mận cho ông bà ăn luôn đó “

Nói xong liền bỏ chạy, Doãn Kỳ cười ha hả chạy theo, Nam Tuấn cùng cậu cả đang nằm võng mắc trên cây ổi ngoài vườn hưởng gió mát cũng ráng rướn lên nói vô.

“ Con dắt em Mẫn đi lựa vải may đồ cho anh Trân có xíu, mà chú út đây cũng kéo dô, ý là con đạp xe ra tới cửa rồi đó chèn ơiiiiiii “

Bé Bông giận mấy bữa nay hớt ha hớt hải sau luống rau chạy vô mét bà.

“ Bà, bà coi đó, từ hồi Mẫn ở đây toàn con cắt tóc cho em, bữa con mới cầm cái kéo chưa kịp cắt là cậu út dắt em Mẫn ra chợ cắt rồi, chê con cắt xấu ha gì á bà “

“ Chị Bông em không có chê mà….”

Em buồn so đứng nhìn mọi người nói vừa ngại vừa buồn, không hiểu sao cậu cứ khư khư muốn em bên cậu, hôm bị cậu bắt dô phòng làm bài tập trong khi làm rồi nên cậu cho làm bài nâng cao hơn, hôm thì biểu đấm lưng cho cậu rồi quạt cho cậu ngủ trưa, hôm được nghỉ học định sẽ được đi chợ với cậu Tuấn sẵn mua thêm tập thì cậu út lại kéo vào nhà cậu bảo cậu mua rồi, rồi lại một lần vô ngồi đó nhìn cậu đọc sách, khi nào cậu cần để có mặt liền. Em cũng không dám trái lời nên im lặng làm theo.

“ Hầu riêng của con, chỉ có con được sai được nhờ, mọi người ai cũng nhờ ẻm mệt rồi sao “

“ Mệt gì hả cái thằng này, má với mọi người cũng nhờ toàn việc nhẹ thôi mà con “

“ Con không biết, em Mẫn là của con. “

“ Ồooooooooooo “

“ Đúng rồi là của chú, không ai dám giành à nha “

Mọi người ồ lên thích chí lắm, cậu hai Kỳ cũng vào đứng chính xác thực là của cậu, ai đó thẹn quá hóa giận hùng hồn dắt em về phòng, do lực mạnh quá tay em có chút đau.

CẬU ÚT ƠI!!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ