Làm một cơ sở giáo dục đại học hàng nhái, kế hoạch giảng dạy của Tháp Lục hoàn toàn dựa theo trường học thông thường.
Ngành Kỹ thuật sinh học yêu cầu sinh viên hoàn thành 7 khóa học, tổng cộng 35 tín chỉ để tốt nghiệp. Mỗi khóa học có từng môn khác nhau, độ khó tùy theo mức tín chỉ, trừ các môn bắt buộc, tất cả môn còn lại thí sinh đều được chọn, miễn sao cuối kì số lượng tín chỉ đạt yêu cầu, chọn 1 môn 5 chỉ hay 5 môn 1 chỉ đều như nhau. Tuy nhiên hệ thống rõ ràng không khuyến khích hành vi này lắm, chủ yếu vì số lượng môn học 1 tín chỉ rất ít, đã vậy, điều kiện để chọn môn đó cũng tương đối khó khăn.
Tóm lại, muốn tốt nghiệp chỉ bằng các môn dễ là không có khả năng.
Hệ thống không muốn người ta thoải mái, thấy người ta vui vẻ cả người nó liền khó chịu.
Thậm chí, các sinh viên còn không có khả năng trao đổi thông tin cho nhau. Theo lời của nhóm sinh viên đã kiểm tra xong một môn, bọn họ chẳng hề biết một chút tin tức nào có giá trị. Nhóm sinh viên nhập học sớm nhất đã ngủm gần hết, chỉ một bộ phận nhỏ còn sống, nhưng cũng không biết mình sống sót thế nào.
"Quy mô kỳ thi lớn như vậy, không thể nào không có học bá, chẳng qua bọn họ không muốn chia sẻ với mọi người thôi, em cũng chưa tìm ra ai." Lam Xuân Kiều cố gắng ngẫm nghĩ phân tích, nhưng không ra kết quả, cậu rầu rĩ bứt mái đầu vốn không nhiều tóc lắm của mình, trên mặt tràn ngập vẻ "Xong đời".
Doãn Vụ Thi dùng khuỷu tay chống nửa người, tựa vào gối, tư thế giống như con rồng nằm giữ đống vàng. Cô lật lật cuốn sổ tay sinh viên, thờ ơ trước hành vi tự hại của Lam Xuân Kiều: "Đừng bứt nữa, George rớt xuống đất rồi kìa."
Lam Xuân Kiều: "......"
Tóc em vẫn chưa ít tới mức có thể đặt tên cho mỗi sợi, xin cảm ơn.
Cậu từ bi buông tha cho những người bạn George, ngẩng đầu 45 độ lên nhìn không trung, như vậy nước mắt mới không rơi xuống.
Nhưng Doãn Vụ Thi không buông tha cậu: "Cậu không định làm đám tang cho George à? Rốt cuộc nó đi rồi, mai này không biết có ai khác có thể tiến vào sinh mệnh mà lấp đầy chỗ trống trên đỉnh đầu cậu nữa không."
Lam Xuân Kiều đau khổ ôm mặt.
-- Hôm nay chị ta bị sao vậy???
Trong nửa giờ ngắn ngủi, trái tim non nớt đáng thương của cậu bị cô xay thành nhân sủi cảo.
Máy xay thịt họ Doãn hôm nay có vẻ sung sức khác thường. Sau khi cho Lam Xuân Kiều ăn hành xong, cô mới vui vẻ "hừ" một tiếng, ánh mắt chuyển sang màn hình điện thoại.
Vừa rồi cô đã xem qua chương trình dạy học ở đây, trong 7 khóa học, các khóa nền tảng, khóa bắt buộc đại cương, khóa bắt buộc chuyên ngành cùng khóa thực hành đều thuộc chương trình học cơ bản. Mọi người đều biết mấy môn "cơ bản" thường không cơ bản chút nào. Còn môn tự chọn đều 5 tín chỉ. Để an toàn, môn đầu tiên nên tự chọn thì hơn.
Đối với sinh viên, môn tự chọn chính là một thứ gì đó thần kỳ. Dĩ nhiên ở Tháp Lục thì chuyện đó sẽ không dễ dàng như bình thường nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/257428215-288-k337733.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Tỉnh mộng - Quỷ Bút Hoàn Thái
Misterio / SuspensoGiới thiệu: Doãn Vụ Thi thức dậy, phát hiện mình xuyên vào một ngôi trường kỳ lạ. Sau nhiều năm rời ghế nhà trường, kiến thức của cô đã trôi sạch bách, bây giờ phải học lại từ con số không. Thi cử bình thường khiến người ta học đến hói đầu. Còn thi...