Trước giao thừa ba ngày, giám đốc bộ phận thiết kế Shiny Choi Yeonjun chính thức bị Choi nhị thiếu gia cưỡng chế nghỉ phép dài hạn, lí do rất đơn giản, Choi thị muốn mượn người, sang năm sẽ trả lại.
Han Heejoon nghe Soobin trước sau chỉ ngắn gọn nói một câu, trợn mắt hoang mang cực kì "... Không không không Choi nhị thiếu, chờ một chút..."
Soobin nhướng mày.
"cái kia... Yeonjun chính là trụ cột của Shiny, hiện tại cậu mượn người, lại còn mượn hẳn một năm, khác nào cậu ủi gãy nguồn sống của chúng tôi?" Heejoon khổ sở giải thích, kì thật Yeonjun ở Shiny được tôn sùng như đấng tối cao vậy, tính cách ngày thường thân thiện nhẹ nhàng, lúc nghiêm túc làm việc lại dứt khoát buộc người khác phải tự giác khuất phục, đặc biệt còn có một đôi mắt nhìn xa trông rộng.
Hơn ba năm ngồi trên vị trí giám đốc bộ phận thiết kế, cơ hồ chưa bao giờ Yeonjun nhìn nhầm thị trường tiêu thụ của họ cả. Sản phẩm mỗi lần ra mắt đều được hưởng ứng cực kì nhiệt tình. Đôi lúc cách nhìn của cậu vô cùng kì lạ, vừa trình bày liền có một đống người mặt nhăn mày nhíu cảm thấy sao lại có thể như vậy được, muốn công ty phá sản sao? Nhưng đến khi kết thúc cuộc họp, tất cả mọi người đều thay đổi thái độ, gật đầu tán thưởng, thật không dám tin một người trẻ tuổi kinh nghiệm không bao nhiêu lại có thể suy nghĩ sâu xa cẩn trọng như vậy.
Chuyên môn của Yeonjun là thiết kế, nhưng đầu óc kinh doanh lại nhạy bén vô cùng, đây thật sự chính là thần tài hàng thật giá thật mà ngọc hoàng đại đế phái xuống ban phúc cho họ.
Thế nên, Heejoon ngoài mặt luôn thị uy nghiêm khắc, thường không vừa ý chuyện Yeonjun đi làm trễ, nhưng trên thực tế lại xem cậu như báu vật, Yeonjun chỉ cần cau mày có ý không hài lòng với bất kì thứ gì, ông liền dẹp ngay ý định đó, cực kỳ xem trọng cậu.
"công ty của ông cạn kiệt nhân tài đến vậy?" Soobin vừa nhấp trà vừa híp mắt hỏi.
"..."
"được rồi, quyết định như vậy." Soobin không để ông biện giải thêm gì, đứng dậy đút tay vào túi quần, đi thẳng ra cửa "ngày mai tôi sẽ cử một người khác đến tạm thay thế vị trí của Yeonjun." Nói xong liền mất bóng, để lại một Han Heejoon còn đang uất ức không cam tâm đứng dậm chân tại chỗ.
.
.
.
Đứa nhỏ đã được sáu tháng, lớn thêm không ít. Hiện tại Yeonjun tạm thời cùng Soobin quay về nhà anh gia để ba mẹ chăm sóc, dù sao ở nhà Soobin cũng không tiện, Soobin không an tâm để Yeonjun ở gần Jimin... cái tên hậu đậu đó lúc nào cũng gây chuyện, hắn sợ trong một lúc phấn khích nào đó, Jimin lại bổ nhào lên người cậu, đến lúc đó hắn sẽ nổi điên mà bóp cổ anh trai mình mất. Huống hồ, sau khi nghỉ Tết ba mẹ Choi cũng sắp phải bay trở lại Canada rồi, ở đó không có người lớn chăm sóc, vẫn là nên đem người về nhà Yeonjun thì hơn. Yeonjun từ nhỏ đã ở đó, hẳn là tâm trạng cũng sẽ thoải mái hơn nhiều.
"Junie, ăn trái cây tráng miệng đi." Myung Hee từ trong bếp mang ra một đĩa trái cây đủ loại màu sắc, đa số đều là trái cây chua đặt trước mặt cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
|SooJun ver| Bởi vì đó là anh!
Fanficauthor: Diep_Mong_Tu Couple: Choi Soobin x Choi Yeonjun Tuổi thật của một số nhân vật sẽ được thay đổi để phù hợp với cốt truyện Nội dung: "Cậu....vô liêm sỉ" "Ngay cả nắm tay tôi còn chưa, tôi cưỡng hiếp cô ta khi nào?" "Cậu muốn tôi làm gì?" "Cưỡn...