Dám đem đại lão bản so sánh với một con chó, còn để người ta nghe thấy, ăn cháo đá bát.
Sợ nhất là làm khó dễ cô.
Lệ Sa nghĩ, làm thế nào để phân giới hạn với Thái Anh, lúc đó trong đầu cô nhất định bị cửa kẹp nên mới ký hợp đồng làm thuê, vốn tưởng rằng nói xin lỗi thì xong chuyện, ai ngờ cô chỉ làm mọi việc thêm trầm trọng.
Trải qua nhiều ngày chung sống, không bị đạp thì cũng bị kẹp, hôm qua bị ngắt hôm nay bị cắn, sau đó có phải bị xe của Phác tiểu thư đụng?
Giận, giận dữ ngút trời.
Cô sống 25 năm, còn chưa từng như trước đây, chật vật qua như vậy.
Cô chịu đủ áp bức của nhà tư bản rồi.
Người lao động phải đứng lên, phản kháng!
Trước khi phản kháng... trước hết để cô thuận lợi vượt qua ngày quái dị hôm nay....
Đi vào phòng tài vụ, ai cũng quăng cho Lệ Sa ánh mắt chăm chú. Khí trời sắp đến tháng 6, kế toán Lạp mới tới dũng cảm cỡ nào mới quấn tầng tầng lớp lớp quanh cổ? Chống nắng? Phòng tia bức xạ?
Phòng làm việc nhiều chuyện nổi lên, quá khủng bố.
Gần 1 ngày trời.Hành vi dị thường của Lệ Sa, bị tam sao thất bản, có người nói cô bị bệnh tâm thần, còn có người nói ngoài mặt vui vẻ, nhưng ngầm có người bạn trai nóng tính, bị người đó giày xéo, không dám gặp người.
Càng kỳ lạ chính là, có người cảm thấy Lệ Sa quấn khăn, áo sơ mi trắng phối với quần tây, cùng với vóc người 170, rất có vị nữ nhân?
Ở chỗ này khí trời lên tới 30 độ.
Xác định là vị nữ nhân?
Mà không phải là mùi chua xen với mùi hôi?
May là công ty mở điều hòa, hơn nữa bữa nay gặp quỷ hay sao lại mở cực thấp.
Ở trong phòng làm việc, Lệ Sa liền thoải mái hơn, không khó chịu cũng không nóng nữa.
Một ngày tập trung tinh thần làm việc, toàn bộ lực chú ý của Lệ Sa đều dồn vào nó, đạt đến trình độ quên ăn quên ngủ, chuông reo hết giờ làm việc vào buổi trưa cũng không có đánh thức cô.
Mãi đến khi cửa bị gõ.Lệ Sa nghe thấy nhưng trong tay vẫn cầm bản báo cáo, cũng không ngẩng đầu lên, trong miệng nói:
"Chờ chút, trước hết chờ một chút, ừm, sao vậy, có chuyện gì?"
Diệp Đồng không lên tiếng quấy rầy Lệ Sa, cất bước đi vào, đóng cửa phòng làm việc.
Đi tới trước bàn làm việc, Lệ Sa vẫn không chú ý tới cô, có vẻ rất bận rộn.
Diệp Đồng cầm hộp cơm đặt bên cạnh máy tính, cúi người chống tay lên bàn, lẳng lặng nhìn Lệ Sa, cô phát hiện Lệ Sa nghiêm túc.
Dường như cực kỳ thu hút ánh nhìn của người khác.
Có lẽ là bởi vì do hảo cảm?
Lệ Sa ngũ quan căn đối, da thịt trắng noãn, dáng người không giống Thái Anh xinh đẹp, dùng 4 chữ 'Con gái rượu' hình dung là thích hợp nhất.
Bởi vì tướng mạo điều kiện không kém, tính tình lại hoạt bát cởi mở, từ nhỏ đến lớn cũng rất có duyên với nữ nhân, đây cũng là lý do vì sao Lệ Sa thích làm bạn với tiểu tỷ tỷ ôn nhu.
Bởi vì cổ bị cắn, Lệ Sa hôm nay không buộc tóc, tóc dài mềm mại xõa bên vai.
Lệ Sa cầm phần báo cáo trong tay, thỉnh thoảng cau mày, giống như gặp phải vấn đề nan giải gì đó, thỉnh thoảng ánh mắt sáng lên, giống như gặp phải vấn đề dễ giải quyết.
Diệp Đồng nhìn mấy phút, Lệ Sa còn coi cô như không khí, thật là thú vị.
Nhớ tới dáng vẻ đỏ mặt của đứa nhỏ kia, khóe miệng Diệp Đồng cong cong, nhịn không được muốn trêu trọc đứa nhỏ một chút.
Diệp Đồng ghé sát vào, gõ gõ bàn.
"Lạp Lệ Sa."
Lệ Sa kịp phản ứng, khi phản ứng thì hơi quá khích.
Nghe âm thanh, Lệ Sa lại càng hoảng sợ, phút chốc ngẩng đầu, chóp mũi trong nháy mắt đụng phải chóp mũi Diệp Đồng, thét lên một tiếng theo bản năng ngửa ra sau, kết quả ngay cả người và ghế đều bật ra sau, ngã ra mặt đất.
Hai chân hướng lên trời.
"Diệp tổng, chị tới có thể lên tiếng không."
Diệp Đồng cũng bị dọa sợ nhảy lên, vội vàng tiến tới đỡ Lệ Sa lên.
"Sao, té trúng đâu, có sao không?"
"Không ..."
Khuôn mặt Lệ Sa cứng đờ, đỡ lấy thắt lưng.
"A, đừng đụng em, a, trời ơi, thắt của em lại đau rồi!"
![](https://img.wattpad.com/cover/295324436-288-k938519.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - COVER] [LICHAENG] TỔNG TÀI LẠI GỌI TÔI ĐẾN NHÀ CHỊ ẤY!
FanfictionTác phẩm: Tổng tài lại gọi tôi đến nhà chị ấy. Tác giả: Ta là Phong Tử. Nhân vật chính: Lạp Lệ Sa nhân viên quèn kiêm bảo mẫu x Phác Thái Anh ngự tỷ tổng tài. Editor: Min (@Mommin96) Ps. Tổng tài ngự tỷ sở thích ăn hiếp tiểu nhân viên, đấu khẩu suố...