Chương 9

2K 178 2
                                    

Vào cửa, Thái Anh đỡ Lệ Sa ngồi lên ghế sofa rồi ngồi xồm xuống, nhẹ nhàng ấn lên vết tím xanh trên mu bàn chân của Lệ Sa:

"Còn đau không?"

"Cô đừng ấn." Lệ Sa rút chân về, hít hít, "Cô ấn xuống nhất định đau lắm."

Thái Anh ngồi dậy, hơi sốt ruột nói:

"Cô đau đến nổi không đi đường được, như vậy đi, ngày mai tôi nói với công ty, cô không cần tới làm, ở nhà nghỉ ngơi một ngày đi."

Không làm việc tiền sẽ không có.

Lệ Sa vội nói:

"Đừng đừng đừng, tôi không cần nghỉ ngơi, ngày mai sẽ ổn thôi, có thể đi được."

Thái Anh nhíu mày:

"Cô chắc chắn?"

Lệ Sa nôn nóng nói:

"Bây giờ tôi không đứng nổi, nhưng ngày mai tôi nhất định có thể đứng, mời HR yên tâm, ngày mai tôi cam đoan tới công ty báo cáo."

"Lạp tiểu thư, cô thật đúng là thân tàn chí không tàn." Phác tiểu thư lên giọng trêu tức.

Lệ Sa hiên ngang lẫm liệt nói:

"Vì công ty, vì công việc, vì không phụ sự tín nhiệm của HR đối với tôi, chút khó khăn này sao có thể làm khó tôi."

Cô còn ba hoa. Thái Anh xoa xoa mi tâm, giọng quả quyết:

"Sáng sớm mai 7 giờ rưỡi, ngồi xe tôi đến công ty."

Lệ Sa sửng sốt:

"Cái này không tốt lắm?"

"Cứ quyết định vậy đi." Thái Anh liếc mắt không thèm nhìn tới gương mặt ngây người ngu ngốc của Lệ Sa, không kiên nhẫn nói, "Xem xét cái phần tàn tật của cô."

Phác tiểu thư đang chịu trách nhiệm với chân của mình sao, đi nhờ xe xem ra cũng không tệ.

Thái Anh khó chịu:

"Nhớ kỹ, sớm hơn 7 giờ rưỡi, dưới lầu chờ tôi." rõ ràng người này tự đưa chân vào, sao mình áy náy cái gì.

"Phác tiểu thư, cô chờ một chút."

Thái Anh nhướng mày, giương mắt nhìn Lệ Sa.

Lệ Sa ôm gối đầu ngồi trên sofa, hắng giọng, không được tự nhiên nói:

"Cảm ơn cô đã đưa tôi về, còn nữa, hôm nay tôi thật sự muốn nói lời xin lỗi với cô."

Thái Anh lên tiếng trả lời:

"Sau đó thì sao?"

Sau đó, không có sau đó, sau đó xin lỗi không thành lại có chút mâu thuẫn nhỏ.

Lệ Sa đảo mắt, giơ chân trái lên, trừng mắt nhìn:

"Phác tiểu thư, cô nhìn chân tôi như thế này hôm nay không thể làm cơm, tối mai Phác tiểu thư có rảnh không?"

Lệ Sa cau mày nói:

"Cô cùng người khác nói xin lỗi, đều là mời người ta tới nhà ăn cơm?"

Lệ Sa bĩu môi:

"Có gì đâu, đồ ăn mình làm sạch sẽ lại vệ sinh, tôi cũng không phải vì xin lỗi mới mời người ta tới cửa ăn cơm, cô là người đầu tiên, hơn nữa, hai chúng ta ở đối diện, tôi tự mình xuống bếp, lời xin lỗi thành ý như vậy, vẫn chưa đủ?"

Nói đi nói lại, cô sống 25 năm, chưa từng cùng người khác xảy ra mâu thuẫn, số lần nói lời xin lỗi, một đôi tay có thể đếm được.

Từ khi biết Phác tiểu thư, cô cảm giác mỗi ngày đều ở trong bầu không khí có lỗi.

Thái Anh nói:

"Thành ý còn chưa đủ."

"Vậy còn chưa đủ?" Lệ Sa trợn to hai mắt: "Vậy còn muốn tôi thế nào?"

Thái Anh khẽ cười:

"Một bữa cơm, có thể triệt tiêu những tổn thương của cô đối với tôi à, cô biết không, lời của cô làm cho lòng tôi sinh ra bóng ma lớn bao nhiêu?"

Lớn bao nhiêu, mấy trăm vạn mét vuông không?!

Phác tiểu thư, mọi người đều là người trưởng rồi, ai không có lúc nói xấu sau lưng người khác chứ...

Vì sao nói lời xin lỗi lại khó như vậy, nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân, ôn hòa cùng nhau làm hàng xóm được không, ôn hòa cùng nhau đi làm cùng nhau tan tầm không được à.

Lệ Sa cam chịu số phận, thở dài một hơi:

"Nếu không... cô muốn thế nào!?"

Thái Anh mấp máy khóe miệng, cười nói:

"Cô phụ trách nấu cơm cho tôi 1 tháng."

"Một tháng!?"

"Cô không phải đang nói đùa tôi chứ!!" Lệ Sa kích động nhảy dựng lên.

Thái Anh liếc nhìn chân của ai kia:

"Đương nhiên, tiền cơm nước 1 tháng, tôi sẽ trả cho cô, ngoài ra tôi còn có thể thêm cho cô tiền công."

"Tiền cơm nước..."

Nhắc tới vấn đề tiền.

"Ừm, có lẽ có thể suy nghĩ một chút." một người ăn hai người cũng ăn, nhiều hơn một đôi đũa, Lệ Sa lập tức bình tĩnh trở lại, cô vươn một ngón tay, "Tiền công không thể rẻ à."

Thái Anh cười khẽ, nói:

"Ra giá."

Lệ Sa kinh ngạc:

"Thẳng thắn như vậy?"

Nhớ rõ, cô chủ động đến cửa nhà Phác tiểu thư xin lỗi, Phác tiểu thư để ý cô cũng thành công mời được về nhà, nhưng Phác tiểu thư lại muốn ăn một tháng.

[BHTT - COVER] [LICHAENG] TỔNG TÀI LẠI GỌI TÔI ĐẾN NHÀ CHỊ ẤY!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ