Chap 11: Nhắc nhở

329 74 39
                                    

Nếu như hỏi Hogwarts có mấy nhà thì mọi người sẽ trả lời rằng ở ngôi trường ấy có bốn nhà và lúc nào cũng ghét bỏ lẫn nhau. Còn nếu như Hogwarts đi ra ngoài mà gặp câu hỏi ấy thì kể cả đó có là một đứa tân sinh thì nó cũng sẽ nói thẳng vào mặt mấy người là trường này chỉ có một mái nhà chung và hai giới tính chính mà thôi chứ Rắn hay Sư Tử gì đó thì cũng chỉ là phù du mà thôi.

Giả dụ như sự việc một bé con nhà Ưng bị người bên Durmstrang và Trung Hoa ăn hiếp chẳng hạn, nếu như đương sự không gào thét khẳng định bản thân không sao thì kiểu gì mấy người đứng đầu năm bốn đến bảy đã xắn tay áo đi đạp vào bản mặt của mấy tên khốn khiếp đó rồi. Từ dạo đó trở đi, phàm là hai kẻ kia xuất hiện gần đàn em yêu dấu của bọn họ là liền thấy bọn họ rút đũa phép ra, lăm lăm nhìn hai kẻ kia như đang nhìn con mồi vậy.

"A Dao, lại đây nói chuyện trực tiếp đi."

Giang Trừng một thân y phục màu tím đứng cách Mạnh Dao cả khúc to tiếng nói nhưng mà cậu chỉ lắc đầu rồi cũng hô lên là người nhà hổng cho qua. Giang Trừng giần giật khóe miệng, Liễm Phương Tôn kiếp sau thật sự là nhát đến vậy luôn sao? Hắn hừ lạnh rồi đi thẳng về phía của bạn mình với hai tay dang rộng.

"Lại đây nào."

Thế là bạn nhỏ A Dao liền phá giới nhào lại ôm bạn mình thật chặt khiến bầu không khí xung quanh hai người như có bong bóng hường phấn bay lên. Hồi nhỏ Ngu Tử Diên luôn bảo với Mạnh Dao rằng mỗi khi cậu hoặc Giang Trừng căng thẳng thì cứ ôm nhau thật chặt là sẽ hết căng thẳng ngay, hoặc là lâu ngày gặp lại mà ôm nhau thì sẽ biết rõ đối phương thay đổi ra sao nên là việc cả hai ôm ấp đã sớm là chuyện bình thường. Giang Trừng buông người ra rồi đưa cho cậu một cái chuông bạc nho nhỏ có tác dụng tĩnh tâm lẫn xua đuổi tà khí rồi thấy đối phương tươi cười vui vẻ.

"Cảm ơn Vãn Ngâm, cái chuông đẹp quá."

"Ngươi thích là được rồi."

Sắc mặt u ám mấy ngày nay của Giang Trừng cuối cùng cũng giãn ra, Mạnh Dao nghịch nghịch cái chuông rồi sau đó nghe thấy tiếng hô hào hứng của thiếu niên.

"Giang Trừng, phát hiện ngươi lén lút hẹn hò với nữ hài đấy nhé!"

Người đến là một người cũng mặc áo tím, tóc dài cột đuôi ngựa và trên đỉnh đầu có một lọn tóc nhỏng lên như là cọng ăng ten vậy. Giang Trừng được người đó khoác vai thì khó chịu ra mặt nhưng nghĩ đến Mạnh Dao còn ở đây thì liền quay mặt sang nhìn nhưng khi nhìn sang đã thấy cậu lùi ra xa mình hơn một sải tay rồi, cậu mỉm cười nhợt nhạt rồi bảo.

"Vậy mình về trước, bữa tối gặp lại sau nhé."

Rồi Mạnh Dao liền vội vàng chạy đi. Giang Trừng hụt hẫng nhìn theo rồi nghiến răng phun ra ba chữ.

"Ngụy.Vô.Tiện!"

Người được gọi tên cười hì hì bỏ tay mình ra rồi nhìn Giang Trừng đang trưng ra vẻ mặt thâm thù đại hận. Này này này, đừng nói là Giang Trừng với Liễm Phương Tôn kia có nảy sinh ra quan hệ tốt rồi đấy nhé? Nghĩ thế, Ngụy Vô Tiện thu nét cười trên mặt rồi thấp giọng nói.

"Giang Trừng, Liễm Phương Tôn kia xảo trá lại ác độc, ngươi đừng nên dây vào.

"Câm miệng, kiếp này y cùng ta lớn lên từ nhỏ nên ngươi đừng tự tiện phán xét y!"

[AllMikey - Harry Potter] Trái ngược (Quyển 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ