Chap 5: Bùng nổ

192 45 39
                                    

Minami thật sự rất thích việc được Mikey và Mạnh Dao dạy cho mình những bài học mà chưa một dạy cậu cũng rất thích nghe những câu chuyện về thế giới Phù thủy, về ngôi trường cổ kính Hogwarts và về những cuộc chiến hào hùng của người anh hùng Harry Potter. Cậu thích lắm và thích nhất là việc được Mạnh Dao dịu dàng chỉ cách đánh đàn ở một nhà thờ đã bị bỏ hoang, bàn tay của cậu lướt trên những phím đàn cũ kỹ cho nên âm thanh từ đó cũng thật khó nghe và chói tai.

Minami nghĩ rằng bản thân thật không có chút tài năng nào trong âm nhạc nhưng cậu lại rất thích nghe Mikey lướt tay mình trên những sợi dây của cây đàn Hạc cũ kỹ mà nó đã lục lọi được khi lén leo lên nhà kho của cô nhi viện. Tiếng đàn du dương kết hợp với màn đêm hoặc tiếng ve kêu râm ran trong rừng thật sự rất là đẹp và tao nhã, Minami cứ mải mê theo tiếng đàn, những bài học cùng những câu chuyện mãi để rồi bẽ bàng khi biết được rằng Mikey và Mạnh Dao sẽ nhanh chóng rời khỏi cô nhi viện để trở về mái nhà thật sự của hai người họ.

"Hai bồ sẽ rời đi sao?"

Minami chết lặng nhìn Mikey và Mạnh Dao bày ra vẻ mặt kinh ngạc khi thấy cậu, hai người bọn họ ở dưới ánh trăng bạc và dưới gốc cây treo đầy sợi thòng lòng mải mê nói chuyện về một thứ gì đó mà Minami không thể hiểu nổi nhưng mà thứ cậu để ý và hiểu lại chỉ có mỗi hai từ 'rời đi'. Mạnh Dao im lặng đặt hai tay lên bụng rồi nhìn Mikey đang thản nhiên thừa nhận với Minami rằng cả hai sẽ rời khỏi cô nhi viện.

"Tại sao? Tại sao hai bồ lại phải đi?"

Không phải cả hai mới chỉ ở đây một tháng thôi sao? Sao lại phải rời đi vội vã như vậy chứ?

"Minami, thật ra mình và A Dao là hai học sinh đến từ Hogwarts, năm học của bọn mình đã bắt đầu rồi cho nên bọn mình phải trở về."

Hogwarts, ngôi trường dành riêng cho Phù thủy đó không phải là chỉ dành cho các phù thủy mười một tuổi nhập học thôi sao? Minami tuyệt vọng nhìn cả hai người bạn của mình rồi nghe thấy hai người họ thở dài, chỉ thấy cả hai lấy áo chùng rộng rãi tròng lên người mình ra rồi lấy ra một bình thuốc để uống vào, Minami trân trối nhìn cả hai dần biến lớn và bộ dáng của Mikey đã hóa thành người xa lạ cứu cậu trước đây.

"Bọn mình là học sinh năm bảy của Hogwarts và bồ sau bốn năm nữa sẽ là học sinh của trường."

"Không! Mình không muốn xa A Dao với Mikey đâu!"

Minami lao đến siết chặt tay của cả hai người, hai người này chính là những người đầu tiên trên thế giới này đối xử tốt và tử tế với cậu. Cả hai sẽ cho cậu ăn thật nhiều món ngon, dạy cho cậu thật nhiều kiến thức và còn cùng với cậu đi chơi nữa.

"Mikey, bồ là người đầu tiên cho mình cảm nhận được hơi ấm, cảm nhận được cái gọi là tình thương. A Dao cũng lần đầu tiên cho mình biết thức ăn ngoại trừ làm no bụng còn có thể khiến tâm tình người khác vui sướng, hai bồ đi rồi thì sẽ không còn ai đối xử tốt với mình như vậy cả! Hai người đừng đi, đừng đi mà được không? Mình xin hai người đó, đừng bỏ rơi mình mà!"

Mikey rũ mắt nghĩ ngợi rồi rút tay mình về, Minami trợn mắt nhìn Mikey rút tay về cùng Mạnh Dao đứng bên cạnh sắc mặt bình thản, y nhìn Minami rồi nhẹ nhàng nói.

[AllMikey - Harry Potter] Trái ngược (Quyển 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ