6 giờ sáng.
Ánh nắng mùa xuân dịu nhẹ len lỏi qua tấm màn mỏng, tia nắng ấm áp đánh thức Yeonjun dậy. Anh đang học lớp 12, lớp học cuối cùng cũng như quan trọng nhất của thời học sinh. Bài vở rất nhiều, việc học tuy khá vất vả và bận rộn nhưng Yeonjun vẫn luôn biết cách dành thời gian cho mình.
Sau mỗi buổi học anh sẽ đến làm việc tại một quán bar nhỏ gần nơi anh đang ở, tiếng người cười nói rộn rã và tiếng nhạc dịu nhẹ tại đó cũng giúp anh quên đi chút mệt mỏi và tìm lại chút niềm vui. Yeonjun bắt đầu làm việc vào lúc tám giờ rưỡi tối và kết thúc vào hai tiếng sau, tức mười giờ ba mươi.
Sau khi trở về anh sẽ ngồi vào bàn, học tập đến đúng nửa đêm thì tắt đèn, chìm vào sự thư giãn cuối ngày. Cuộc sống của Yeonjun không quá nhộn nhịp, đôi lúc còn có chút buồn chán nhưng anh vẫn cảm thấy rất hài lòng với nó.
---oOo---
Yeonjun vẫn theo lối cũ mà đến trường, anh ghé qua quán ăn quen thuộc.
"Cho con một phần sandwich và một cốc trà ấm"
"Con cũng vậy"
Tiếng nói trầm ấm đột nhiên phát ra từ phía sau anh, Yeonjun theo phản xạ xoay người lại liền mặt đối mặt với Soobin, cậu mỉm cười đôi mắt cong cong lên.
"Xin chào"
"Ch-Chào cậu"
Sau câu trả lời lấp bấp thì Yeonjun liền ngại ngùng quay lên. Trăm nghe không bằng mắt thấy, nhìn với cự li gần Choi Soobin quả thật rất đẹp. Tiếng cô bán hàng từ trong vọng ra, cô đi ra với hai phần thức ăn trên tay. Yeonjun nhận lấy, trả tiền và không quên cuối đầu cảm ơn. Anh nhanh chân rời đi, Soobin cũng lẽo đẽo theo sau.
"Trùng hợp thật."
"Hôm nay Choi Soobin đi học sớm, chắc chút nữa trời sẽ có bão đây", Yeonjun nghịch ngợm mỉm cười trêu chọc cậu.
"Tôi lúc nào cũng đi sớm mà?"
"Lúc tôi làm sao đỏ, toàn bắt cậu không đấy. Có hôm cậu còn vượt rào để vào trường nữa chứ!"
"Tôi làm vậy là vì muốn cậu nhớ tên tôi đấy", Soobin cắn một miếng bánh lớn, cậu ấm ức nói lí nhí trong miệng.
"Cậu nói gì cơ?"
"Không có gì. Mà này, sau khi tan học cậu đi xem phim với tôi nhé?"
"Không, tôi bận rồi"
"Đi đi mà, xem như là một buổi thư giãn sau giờ học"
"Tôi đã bảo là..."
"Lúc tôi làm sao đỏ, toàn bắt cậu không đấy. Có hôm còn vượt rào để vào trường nữa chứ"
"Tôi làm vậy là vì muốn cậu nhớ tên tôi đấy", Soobin cắn một miếng bánh lớn, cậu ấm ức nói lí nhí trong miệng.
"Cậu nói gì cơ?"
"Không có gì. Mà này sau khi tan học cậu đi xem phim với tôi nhé"
"Không, tôi bận rồi"
"Đi đi mà, xem như là một buổi thư giản sau giờ học"
"Tôi đã bảo là..."
Yeonjun nhìn đồng hồ trên tay, chưa kịp nói hết câu thì đột nhiên vứt luôn phần ăn vào sọt rác gần đấy, cắm đầu mà chạy.
Soobin đứng sựng lại, ngơ ngác chưa hiểu chuyện. Cậu cũng nhìn xuống đồng hồ, gương mặt hốt hoảng y như tình trạng của anh.
Chỉ còn 3 phút sinh tồn cuối cùng dành cho hai người, cả hai vừa đến sân trường cũng là lúc tiếng trống vào tiết 1 vang lên. Sao đỏ đứng sẵn ngay cổng trường, mỉm cười hiền hòa, đưa cuốn sổ ra, nhẹ nhàng nhấc bút.
"Choi Yeonjun?"
Hanyeon ngạc nhiên đến tròn mắt, Soobin thì là khách quen nhưng Yeonjun nổi tiếng học giỏi, quy tắc đúng giờ sao hôm nay lại đi trễ được.
"Cậu..."
"Xin lỗi, vì lúc nãy tôi đọc sách mà không chú ý đến thời gian mới dẫn đến sự việc như thế này"
Nếu Yeonjun không muốn thi vào ngành Y thì sự nghiệp diễn viên của anh sẽ rộng mở hơn bao giờ hết, đảm bảo vừa ra mắt sẽ được chào đón rất nồng nhiệt. Với tài năng diễn xuất tuyệt vời như này thì hiển nhiên Yeonjun có thể an toàn mà đi qua sao đỏ.
"Cậu cũng chỉ là muốn tăng thêm hiệu quả học tập thôi, không sao đâu, tôi sẽ bỏ qua cho cậu lần này. Cứ về lớp đi"
Hanyeon nhẹ nhàng vỗ vai anh, Soobin đứng đó chứng kiến mà mồm chữ O mắt chứ A.
"Vậy cũng được à??"
Yeonjun đi được một quãng thì quay lại nhìn cậu. Anh cười thật tươi vẫy tay tạm biệt. Khẩu miệng còn không quên chúc Soobin "mạnh khỏe".
"Còn cậu, Choi Soobin đây là lần thứ 18 trong tháng này cậu đi trễ rồi. Trăn trối cuối cùng?"
"Tôi cũng bận đọc sách."
"Haha, vậy lên phòng giám hiệu đọc sách tiếp nhé"
"Tôi thật sự có đọc sách mà"
"Giờ muốn tự đi hay áp giải?"
"Tôi tự đi"
Thế là Soobin lại lập một kỷ lục mới, cả trường chắc chẳng ai có thể đi trễ đến 18 ngày liên tiếp cả. Học giỏi có rất nhiều lợi ích, việc trốn sao đỏ cũng nằm trong đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Soojun || Chào cậu, tôi là Choi Soobin.
FanfictionLần đầu tiên yêu thích một người con trai. Những cảm xúc lạ lẫm liên tục xuất hiện, những lời chỉ trích rồi sẽ xuất hiện nếu ta yêu nhau. Nhưng tôi lại chẳng quan tâm, xã hội này vốn vẫn luôn hoạt động và phán xét. Tôi yêu em, và sẽ theo đuổi em đến...