Mang tiếng là người rủ cả ba cùng đi ăn peyoung ấy vậy mà Baji lại không mang tiền. Em cũng không mang tiền, có mỗi Chifuyu mang tiền. Thế là tiền của hộp peyoung đành do Chifuyu trả.
Baji chỉ là quên đem tiền nên mới vậy. Lần sau hắn sẽ trả tiền bao Chifuyu ăn peyoung.
Hiện tại, đứng trong cửa hàng tiện lợi, ba con người, ba cái đầu chụm lại vào nhau, mắt nhìn chằm chằm vào hộp peyoung trên tay Chifuyu. Chifuyu liếc mắt nhìn Baji, Baji liếc mắt nhìn em rồi em lại liếc mắt nhìn Chifuyu. Một vòng tuần hoàn liếc.
Tính sao nhỉ? Thường thường Baji với Chifuyu sẽ chia đôi, tất nhiên là mỗi người một nửa cơ mà bây giờ có thêm em nữa thì phải chia peyoung thành ba phần. Chia thế nào cho ba phần nó đồng đều? Hay lấy thước kẻ đo? Cũng được.
Em giương ánh mắt hoang mang về phía hai người bọn hắn đang lôi thước kẻ ra để đo rồi chia peyoung. Bộ việc đó khó khăn tới thế sao?
"Hai người chia đôi ăn đi. Tôi không ăn đâu."
Em vỗ lên vai Chifuyu bảo với hắn vậy. Tại vì Baji-kun rủ nên em mới đi thôi chứ thật sự em không muốn ăn peyoung, đối với em lúc này chưa phải là lúc thích hợp để ăn peyoung. Thay vì ăn peyoung thì em muốn ăn cái khác hơn, chẳng hạn như bịch snack khoai tây đằng kia? Trông nó hấp dẫn thật đấy!! Bịch snack đang thu hút ánh nhìn của em này!
Chifuyu bần thần, anh liền đưa mắt nhìn em tiếp, tiền đâu? Baji không có tiền, cộng sự không có tiền, anh lại càng không có tiền hơn vì nãy trả tiền hộp peyoung nên hết rồi. Vậy ai sẽ trả tiền nếu em mua thêm bịch snack?
"Chuyển khoản."
Tỉnh bơ đáp lại, em không có tiền mặt thì đành chuyển khoản thôi chứ sao.
Lấy bịch snack khoai tây mà em phải lòng từ cái nhìn đầu tiên, em lon ton chạy ra quầy thanh toán.
Baji và Chifuyu lọ mọ đứng sau ngó vào điện thoại cầm trên tay em, điều họ chú ý đó chính là chiếc điện thoại cảm ứng mới toanh và dòng số dài rất dài hiện ở màn hình điện thoại.
Khẽ ngỡ ngàng một phen, Baji cùng Chifuyu há hốc mồm, Takemichi giàu thế sao!!? Đại gia, đích thị là đại gia rồi. Sốc đứng hình, quyết định vậy đi, kể từ bây giờ họ sẽ gọi em là đại gia.
Cộng sự đại gia đanh đá vạn tuế, vạn vạn tuế.
"Chúng ta đ-"
Thanh toán xong, quay ra quay lại, em lập tức thấy Baji và Chifuyu đứng sờ sờ trước mặt mình, cầm rất nhiều hộp peyoung, nhe răng nở một nụ cười thật tươi, là tươi không cần tưới. Nhíu mày, từ khi nào mà?
Baji và Chifuyu đang nở nụ cười tươi rói nhất để lấy lòng vị đại gia tóc bông xù kia.
Cục bông tròn xoe vàng chóe đanh đá lùn tịt bạo lực đáng ghét đại gia, nếu đại gia đanh đá tốt bụng thì xin hãy mua cho Baji mấy hộp peyoung này. Nhất định Baji sẽ nhớ và trả ơn nồng nhiệt. Cho đại gia đanh đá tha hồ bện tóc hắn luôn.
Cộng sự đại gia, dù chưa sát cánh bên nhau được bao lâu, có thể cộng sự đơn giản chỉ coi Chifuyu đây là một người bạn bình thường không hơn cũng chẳng nhưng cộng sự có biết, đối với anh thì cộng sự như là người anh em thân thiết, một người thân trong gia đình.
![](https://img.wattpad.com/cover/284927231-288-k168711.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
|AllTake| • Nhẹ Nhàng
FanfictionHanagaki Takemichi là một ông chú tròn trĩnh ba mươi tuổi nhưng trông cái mặt chả khác gì cậu trai đang ở độ tuổi đôi mươi. Ông chú Takemichi là một người có cả tài năng lẫn sắc đẹp. Nổ bùm bùm thêm vài cái thì Takemichi giàu nhất nhì khu thượng lưu...