Chap 2

5.9K 683 173
                                    

Hôm qua mới xuyên hôm nay đã phải đi học, nghĩ nó chán lắm.

Em mơ màng thức dậy sau giấc ngủ nồng nàn, lảo đảo bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân sạch sẽ.

"Nên vuốt không nhỉ?"

Em cầm lọ keo vuốt tóc suy nghĩ, sau vài giây trầm tư em quyết định vuốt cho nó giống bản gốc, để xõa thì người ta lại chết ngất trước độ đẹp trai tuyệt phẩm của em quá.

Thảnh thơi bước trên con đường không mấy quen thuộc, em ngắm nghía xung quanh, nơi đây khác hẳn khu thượng lưu kia, nó không có biệt thự nguy nga tráng lệ nối tiếp nhau hay các tòa nhà cao tầng sang xịn mịn, không hẳn là không có mà nó ít lắm, tự nhiên nhớ mấy biệt thự của mình hồi trước ghê.

"Chào buổi sáng Takemichi"

Một cô gái xinh đẹp có mái tóc hồng ngang vai với đôi mắt cùng màu đi đến.

Em vận dụng đầu óc nhớ lại, ai đây nhể, à là Tachibana Hinata ( mình chỉ cho Hinata làm bạn thân của Take thôi nha )

"Chào Hinata"

"Giỏi quá! Giỏi quá! Dậy sớm đi học như vậy giống như một chàng trai ngoan vậy" - Hinata tươi cười

"Cảm ơn nhé"

"Hôm nay là ngày phân loại đấy, cậu nhớ không?"

"Phân loại gì?" - Dấu hỏi chấm xuất hiện trên đầu em, ủa là cái gì vậy, sao trong truyện không nói nhỉ

"Hửm? Cậu không biết sao?"

"Không" - Em lắc đầu

Rồi Hinata bắt đầu giải thích kĩ càng cho em từ đầu tới cuối, mặc dù có bộ óc thiên tài nhưng em nghe chả hiểu cái m* gì, Omega nam có thể mang thai? Pheromone? Đánh dấu? Kì phát tình?... Rối não kinh.

"Hiểu chưa?" - Hinata hỏi em

"Rồi rồi" - Em gật đầu cho có, em chỉ biết được đúng một chút đó là thế giới này là thế giới ABO, A là Alpha, B là Beta còn O là Omega, hết, chỉ vậy thôi

Sau đó em và Hinata cùng nhau nói chuyện vui vẻ trên đường đến trường, em thấy cô bạn này cũng dễ thương phết.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Của em đây"

"Em cảm ơn"

Cầm tờ xét nghiệm trên tay, em nhắm mắt thầm mong mình sẽ là Alpha hoặc Beta. Lấy hết dũng cảm em mở mắt đọc dòng phân loại, khuôn mặt bỗng chốc hiện lên nét sững sờ, cả người cứng đơ không động đậy, ngó xem nó viết gì nào? Omega lặn.

"C.. có nhầm kh... không ạ?" - Em ngạc nhiên đến nỗi cà lăm

"Không đâu" - Cô bác sĩ lắc đầu

"Sao mình lại là Omega lặn?" - Em nắm chặt tờ xét nghiệm như muốn xé nó làm hai

"Em là Omega lặn sao? Hiếm lắm đấy. Đây là thuốc ức chế, hãy luôn mang nó bên mình phòng trường hợp kì phát tình tới và đừng đi một mình vào ban đêm, rất nguy hiểm đó" - Cô bác sĩ đưa em lọ thuốc ức chế không quên nhắc nhở cẩn thận

"Vâng"

Đi về lớp với tâm trạng không thể nào tồi tệ hơn, em ủ rũ gục mặt xuống bàn chửi thề trong lòng.

|AllTake| • Nhẹ NhàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ