Khoác chiếc cardigan đỏ mận rời khỏi nhà, em bỗng gặp người quen. Không những vậy, người quen này còn đi chung với người quen khác của em. Hai người quen ấy, em đã dặn lòng phải tránh xa họ, ai ngờ có duyên gặp lại thế kia. Rõ ràng em khoác áo đỏ mà chả đỏ gì nhỉ?
"Đi đâu đây hả nhỏ con?"
"Đi đây đi đó."
Em nổi gân chướng mắt nhìn tên cao lớn y như cây cột điện đang đứng sừng sững trước mặt mình. Thân thiết gì mà bày đặt hỏi nhau đi đâu, em đi cặp kè với bồ đó, rồi sao? Ngăn cấm gì em à?
Hanma híp mắt ngả ngớn cười khiến em gai mắt chỉ muốn đấm vào bản mặt ngứa đòn của gã. Gã vô tư choàng vai em như bạn bè thân thiết, em vô tâm hất cánh tay nặng trĩu của gã xuống khỏi vai em. Thân quen gì đâu mà đòi choàng vai bá cổ, biến đi hai cái tên phản bội này!!
"Bọn tao đang đi ăn sáng, nhỏ con có muốn đi cùng không?"
Hanma chỉ tay vào Kisaki lẳng lặng đứng đằng sau nãy giờ và rủ em đi ăn sáng với bọn gã. Em đề cao cảnh giác, lạ lùng nhỉ, tự nhiên rủ em đi ăn sáng cùng trong khi không thân thiết gì, liệu hai tên này có ý đồ gì đấy không? Em chẳng tin hai tên này được, nghi ngờ lắm. Trông bản mặt nguy hiểm khiếp đi được!!
Thấy em cảnh giác với mình, Hanma cười cợt luồn ra sau lưng em, bàn tay to lớn của gã nắm lấy hai vai gầy của em đẩy em đi.
"Đi đi, nếu mày đi, Kisaki sẽ bao mày."
Em quay đầu lại nhìn gã, ánh mắt như biểu lộ thay cho lời nói rằng điều gã nói có phải là thật không. Đừng coi thường em, em đây không dễ bị dụ dỗ đâu. Với cả, Kisaki chẳng ưa gì em thì bao em làm gì để tốn tiền thằng nhóc đó. Ai đời lại bao bữa sáng cho người mình ghét nhỉ. Hay nhỡ bọn họ nhân lúc em mải ăn liền bỏ đi mặc em tự sinh tự diệt ở quán ăn ư? Không sao, em có tiền trong túi, không lo bị giữ ở quán để rửa bát.
"Cứ đi đi, yên tâm là mày sẽ không cần trả tiền hay bị bọn tao chơi một vố đâu."
Hanma nhìn thấu tâm tư của em liền chắc nịch đảm bảo với em. Em hoài nghi, mắc gì em phải tin tên này? Tính cho em nếm trải dối lừa trong cuộc sống à? Để người khác tin tưởng đâu chỉ dùng mỗi lời nói, hành động là trên hết. Trông mặt anh ta cũng chẳng đáng tin tưởng gì cả.
Kisaki chán ghét chứng kiến cảnh Hanma dùng mọi lời nói có thể nghĩ ra để lôi kéo em đi ăn sáng cùng họ cho bằng được. Phiền phức thật đấy, Hanma đang làm mất thời gian của hắn. Kisaki cau mày tỏ ý khó chịu, hắn chẳng có tâm trạng để đi ăn sáng mà tự dưng Hanma lại bảo với em rằng bọn hắn đi ăn sáng. Kéo hắn vào làm cái gì? Hắn có thích tiếp xúc nhiều với mấy người ngốc nghếch, điển hình là em đâu cơ chứ. Rốt cuộc Hanma đang làm trò quái quỷ gì thế?
"Thôi được rồi, tôi đi ăn sáng cùng các người là được chứ gì. Đừng lải nhải bên tai tôi nữa!!"
Em bất lực đầu hàng trước sự lôi kéo dai dẳng của Hanma. Tuy nhận lại được sự phản bội từ bọn họ nhưng dù gì bọn em cũng từng hợp tác với nhau trong thời gian ngắn, nể tình cộng sự, em sẽ đi ăn sáng với họ. Chưa kể, em có sợ mất tiền đâu, Hanma bảo Kisaki bao cơ mà. Đương nhiên em phải hưởng rồi, nãy làm giá thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|AllTake| • Nhẹ Nhàng
FanficHanagaki Takemichi là một ông chú tròn trĩnh ba mươi tuổi nhưng trông cái mặt chả khác gì cậu trai đang ở độ tuổi đôi mươi. Ông chú Takemichi là một người có cả tài năng lẫn sắc đẹp. Nổ bùm bùm thêm vài cái thì Takemichi giàu nhất nhì khu thượng lưu...