Chương 10: Tổng tài ngoài lạnh trong nóng (10)

7.7K 714 9
                                    

Rõ ràng hai lần phát sinh quan hệ đều là Khương Ly chủ động quyến rũ hắn, Giang Trạm không hiểu sao cậu lại mặt dày tới mức đổ ngược tại hắn túng dục quá độ cơ chứ?

Nhìn hầu hết các vết tích trên người Khương Ly đều do hắn dày vò ra, Giang Trạm tức giận không nổi, hắn không so đo với cậu nữa, ném túi thuốc trong tay lên sofa.

"Cởi quần áo để tôi thoa thuốc. Đầu óc cậu toàn nghĩ linh tinh gì vậy?"

Khương Ly nhìn tuýp thuốc mỡ rớt chỏng chơ trên sofa, nhận ra mình đã hiểu lầm ý của hắn rồi, cậu chột dạ sờ sờ mũi: "Hóa ra là thoa thuốc . . . Anh không nói sớm, đang yên đang lành kêu tôi cởi quần áo, tôi cũng hoảng loạn lắm chứ."

"Phải không?" Giang Trạm vô cùng hoài nghi.

Khương Ly vô tội nhìn hắn, gật đầu chắc chắn.

Giang Trạm nghĩ thầm, cậu hoảng loạn chỗ nào vậy, sao tôi nhìn không ra?

Chính tôi mới là người hoảng loạn đây này. Cái đêm đầu tiên cậu hào sảng cởi sạch quần áo trên người thực sự dọa đến tôi rồi đấy . . .

Khương Ly cởi áo, xoay lưng về phía Giang Trạm, tùy tiện nói: "Thật ra cũng chẳng có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là da tôi hơi trắng nên vết thương tím bầm lên vậy thôi, không đau chút nào hết."

Mấy câu này Khương Ly không nói dối, Giang Trạm tuy cầm thú thật đấy nhưng động tác coi như cũng dịu dàng, rõ ràng lăn lộn cậu đến phát mệt nhưng vẫn rất biết để ý tới cảm xúc của cậu. Không thể phủ nhận rằng ngoại trừ cái tính khí thất thường ra thì các phương diện khác của Giang Trạm khá hợp ý cậu.

Nghe cậu nói không đau, Giang Trạm ừ một tiếng, đọc hướng dẫn sử dụng trên tuýp thuốc, hắn vặn nắp bóp chút thuốc giúp cậu thoa, thoa tới khi thuốc thấm hoàn toàn vào da thịt nõn nà thì mới đổi sang chỗ khác.

Thời điểm thoa thuốc, Giang Trạm phát hiện da dẻ Khương Ly trắng nõn, mềm mại như đậu hũ vậy, trên lưng không hề có một vết sẹo hay nốt ruồi nào, không nhịn được mà lên tiếng hỏi: "Cậu ăn gì lớn lên thế?"

"Hả?" Khương Ly tranh thủ xem tư liệu nhân vật, cậu nghe thì thật sự phải ngơ ngác với câu hỏi của Giang Trạm: "Ăn cơm chứ ăn gì nữa? Chẳng lẽ anh không ăn cơm để lớn?"

"Da thịt mềm mại quá." Giang Trạm kề sát nhéo nhéo eo Khương Ly, cảm xúc tinh tế ấy khiến hắn thích tới mức không nỡ buông tay.

"Ha . . ." Khương Ly bị hắn nhéo tới phát ngứa, cậu rụt người, quay đầu nói: "Anh đừng đụng linh tinh . . ."

Khoảng cách giữa hai người quá gần, lời còn chưa dứt thì môi Khương Ly đã lơ đãng lướt qua môi Giang Trạm, động tác của hai người không hẹn mà cùng dừng lại, trong lúc nhất thời, hai người không ai lên tiếng.

Hô hấp đối phương nhẹ nhàng vờn quanh chóp mũi, không khí chợt lặng đi, xúc cảm giữa hai người cũng dần ái muội hơn.

Hàng mi Khương Ly khẽ rung lên, Giạng Trạm là người kéo giãn khoảng cách giữa hai người trước, hắn đứng dậy giả vờ sửa sang lại tay áo, nhìn Khương Ly rồi nói: "Túng dục hại thân, đừng có nhào vào lòng tôi như vậy, chí ít là hôm nay." Nói xong, Giang Trạm vội vã rảo bước sang phòng khác.

[ĐM - Edit] Trò Chơi Công Lược Toàn Năng.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ