Peat kể từ lúc vào bắt đầu đi học đã là con ngoan trò giỏi, cuộc thi học sinh giỏi nào cũng tham gia và lần nào cũng có giải, cậu có thói quen thường nghỉ ngơi một ngày trước khi thi vì dù có cố nhồi nhét thêm cũng không thể nữa.
"Peat, cậu giỏi như vậy thì thử giải cho tớ một cái này đi."
"cái gì?"
"tớ."
"vô nghiệm."
hắn bĩu môi, ngồi trên giường mà chơi game, còn cậu thì ngồi cạnh đọc sách.Sau khi ăn cơm chiều thì ai cũng lười biếng như vậy cả.
"Peat , cậu học giỏi như vậy thì nói thử xem cậu với con khỉ khác nhau chỗ nào?"
"tôi là người còn con khỉ là cậu."
"gì, vậy cậu nói tớ là gì đây?"
"là đồ ngốc."
cậu nhìn hắn mà khẻ mỉm cười ,mỗi lần hắn hỏi đều có ý cả,cậu thông minh hơn phần hắn,chẳng lẽ không nhận ra?chẳng những vậy mà còn phải nghĩ ra cách né nhanh nữa.
"Peat."
"lại hỏi gì nữa?"
"cậu có đói hong?"
"mới ăn xong thì làm sao đói được?"
"tiếc vậy,định nhờ cậu ăn dùm, đồ tốt thì không nên bỏ mà."
"ăn cái gì?"
"ăn tớ."
"đem vứt đi."
"ya!!bóp cổ cậu bây giờ chứ ở đó mà vứt!"
"thì vừa mới nói đó, đồ tốt thì không nên bỏ,vậy không tốt thì cứ bỏ."
" Sao cậu không cho người khác mà đem vứt?"
" của tôi,sao tôi phải cho người khác?"
hắn lườm, rồi tiếp tục chơi game, cậu cũng không tiếp tục nói nữa,im lặng đọc sách.
nhưng tên điên này không im lặng quá 10 phút được, thấy quá yên ắng thì lại lên tiếng
"Peat, cậu dù gì cũng ở nhà một mình, hay là qua nhà tớ luôn đi."
"không thích, tự dưng có nhà không ở lại chạy qua nhà cậu làm gì?"
" Ở một mình không chán à?"
"quen rồi, nếu sợ tôi chán thế thi thoảng mua đồ ăn qua đi."
"sao phải mang qua mang lại mất công như vậy? thà qua ở cùng tớ luôn cho rồi."
"không thích."
"không thích tớ hay là không thích ở cùng tớ?"
"cả hai."
"cứ sống phụ với tớ như vậy thì cậu vui lắm à?"
"ừ,vui lắm."
"có gì mà vui?"
"thấy cái vẻ ngốc của cậu, rất vui."
"ừ, vậy vui cho nhiều vào."
"ý gì?"
"tớ có thể khiến cậu vui,vậy là đủ rồi."
"tự hào lắm hả?"
"đương nhiên."
![](https://img.wattpad.com/cover/323010782-288-k782394.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Thanh Xuân Có Em (cv) (FortPeat)
FanfictionAnh biết không, Có kẻ chờ anh qua năm dài tháng rộng. Anh tin không, Em vẫn yêu anh sau ngần ấy thương đau. author: Nhã Vy