Như đúng hẹn, Becca đã xuất hiện trước cổng trường sớm hơn nửa tiếng. Nàng không thể nào chờ đợi thêm nữa để được gặp Sarocha, đôi chân không yên phận mà đi tới đi lui, đôi lúc lại ngó quanh chờ thân ảnh nào đó xuất hiện.
Và đúng 11 giờ, Sarocha cũng đến, cô từ tốn đi tới trước mặt nàng.
"Em đến sớm vậy? Chờ có lâu không?"
Nhìn thấy Becca đứng ở cổng, Sarocha cũng khá ngạc nhiên. Cô vốn tưởng một cô bé nữ tính như Becca chắc hẳn phải ở nhà sửa soạn rất lâu mới đến điểm hẹn, không ngờ cô bé đã có mặt từ sớm rồi.
"Không có. Em cũng mới đến thôi."
Becca khẽ cười lắc đầu. Nàng lén lút đánh giá Sarocha trong chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần jean và đôi giày sneaker rất năng động, và vẫn là phong cách thích đội mũ kia. Becca không thể phủ nhận việc mình yêu thích dáng vẻ muôn phần khí chất đó của chị ấy.
"Em có thể chọn một chỗ nào đó mát mẻ đứng chờ thay vì ở đây đó nhóc con."
Hiện tại là 11 giờ trưa, thời tiết cũng không phải là mát mẻ gì, Sarocha khẽ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nắng khá gay gắt, vậy mà cô bé không đội gì có thể đứng ở dưới cái nắng này. Sarocha nhìn qua Becca, có thể nhìn thấy vài giọt mồ hôi trên trán nàng. Cô thở nhẹ, đem chiếc mũ trên đầu mình đội qua cho nàng.
"Tôi không muốn em ngất xỉu giữa đường và bắt tôi đưa em về đâu."
Chiếc mũ bất ngờ xuất hiện trên đầu mình, Becca tròn mắt không kịp phản ứng, nàng thoáng ngửi thấy mùi nước hoa của Sarocha khi mà chị ấy đưa tay đến gần. Đôi mắt nàng khẽ chớp, Becca cảm nhận nhịp tim mình một lần nữa đập mạnh.
"Mà tôi thấy em khá uể oải, tối qua không ngủ được sao?"
Hôm nay Sarocha nói khá nhiều, điều đó khiến Becca không khỏi vui mừng.
"À... đêm qua.. em mơ thấy ác mộng.."
Becca ngẩng đầu lên, không nhắc đến thì thôi, hiện tại nhớ đến giấc mơ ấy lập tức khiến nàng sợ hãi muốn khóc.
Nàng đưa mắt nhìn lên Sarocha. Cô ở trong giấc mơ đó nhìn nàng với vô vàn cảm xúc, không giống với bộ dạng vô cảm này. Nhưng biểu cảm trong giấc mơ đó lại khiến Becca không ngừng đau đớn, so với hiện tại Sarocha không bày ra cảm xúc gì, nàng lại cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Sarocha đối diện với Becca lại nhìn thấy ánh mắt nàng không ngừng dao động, cô không biết nàng đang nghĩ gì. Nhưng đôi mắt trong trẻo, lấp lánh ấy lại khiến cô ngỡ ngàng, mang chút sợ hãi. Cô cũng chẳng biết vì sao mình phải sợ hãi, chỉ là cô không dám đối mặt với nó. Sarocha nhanh chóng quay mặt đi, hắng giọng nói:
"Được rồi, không phải nói đi ăn sao? Em muốn đi đâu?"
Chị ấy lãng tránh ánh mắt của nàng cũng không phải lần đầu, Becca đang quen dần với điều ấy nhưng vẫn không tránh khỏi mà cười buồn. Nàng hít một hơi, trở lại dáng vẻ hồn nhiên của mình nói:
"Em vừa trở về đây nên không biết nhiều, hay là chị dẫn em đi tham quan đi. Em nghe nói ở đây có rất nhiều chỗ để vui chơi, em rất muốn đi thử."
BẠN ĐANG ĐỌC
[FREENBECK] _ Look At Me
Fanfiction"Này, chị gì ơi? Chị còn sống không?" "Cô có nhìn thấy người chết nào mà vẫn nghe nhạc hay không?" "Chị tên là Sarocha sao? Em là Rebecca!" "Đừng có tùy tiện nhìn vào ngực người khác như thế, rất là thô lỗ đấy."