Becky quay trở lại những ngày ảm đạm, lạnh nhạt ở bệnh viện, bên cạnh đó còn có cả những ngày bận rộn chạy lịch trình quảng bá cho ca khúc mới của nàng.
Những lúc đối diện với công chúng, nàng luôn phải trưng ra bộ mặt vui vẻ nhất, nhưng đôi mắt vẫn ẩn chứa sự vô hồn, buồn bã. Người bên ngoài chỉ đơn giản nghĩ do công việc nàng bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi. Lại không ai biết đôi mắt ẩn nhẫn mà chờ đợi một người.
Cũng cùng lúc đó mọi người tranh thủ hỏi về tình trạng sức khỏe của Freen, vì cô nghỉ ngơi cũng khá lâu mà vẫn chưa quay trở lại. Nàng phải lấp liếm bằng cách nói rằng chị ấy đang trong quá trình hồi phục, để mọi người không quá nghi ngờ, nàng dùng mạng xã hội của Freen, up vài tấm ảnh cũ của cô. Để mọi người nghĩ rằng cô vẫn tốt.
Trong thời gian đó, truyền thông cũng đưa tin về việc Chinya bị bắt về nhiều tội danh, bọn họ không tiết lộ người bị hại là ai, chỉ đưa ra tội danh của cô ta. Mà công ty của gia đình cô ta cũng bị dính vào về việc rửa tiền.
Mạng xã hội khi đó bùng nổ bàn tán về cô cựu nghệ sĩ nhưng lại làm chuyện ác nhân thất đức như vậy. Có nhiều người từng làm fan cũng quay lại cắn cô ta, nói bản thân ngày xưa bị mù mới xem cô ta là thần tượng.
Becky cũng chẳng màng thế giới bên ngoài, Chinya bị bắt thì là nghiệp cô ta phải gánh. Từ nay đã không còn kẻ thù nào nhắm vào nàng.
Bên ngoài trời trong xanh rồi.
Freen, chừng nào thì chị tỉnh lại?
Becky đã không ngừng tự hỏi câu này dưới chục lần, đáp lại nàng là âm thanh của máy móc.
Trên người Freen các vết thương dường như đều đã lành lặn, chỉ là xương chân và xương tay bị nứt vẫn phải băng bó. Trên đầu các lớp băng dày đã tháo ra, gương mặt xinh đẹp nhưng gầy yếu ẩn dưới lớp mặt nạ khí.
Nhưng lần này ông trời đã thương xót cho tấm lòng của nàng, không để nàng tự vấn, đem Freen của nàng quay lại bên cạnh nàng.
Âm thanh thều thào nhỏ trong căn phòng yên tĩnh lọt vào tai Becky. Nàng không muốn dành thời gian cho sự ngỡ ngàng trong hạnh phúc, lập tức nhào đến bên giường bệnh của cô, ấn nút gọi bác sĩ. Irin và Nop từ bên ngoài mua đồ ăn trở về nhìn thấy bác sĩ thay nhau vào phòng bệnh cũng ngạc nhiên chạy đến, Becky bị đẩy ra ngoài cho công tác khám bệnh của bác sĩ. Bọn họ 3 người bên ngoài hồi hộp chờ đợi, Nop cũng lập tức báo cho mọi người.
Nửa tiếng trôi qua, từ ba người của Becky đợi trước phòng bệnh thì đã tăng lên, sau cuộc gọi của Nop thì Tee và Looknam bỏ ngang công việc mà chạy tới. Ông bà Chankimha cũng không màng sự bận rộn của mình mà đến xem tình hình của cháu mình.
Khi y tá đem máy móc trở ra, mọi người không kịp trở tay đã thấy được vẻ sốt sắng của Becky khi nàng chạy đến chụp tay bác sĩ khi ông vừa bước nửa người ra bên ngoài.
"Bác sĩ... chị ấy..." Nàng hồi hộp đến lời nói cũng không trọn vẹn.
"Bệnh nhân đã lấy lại được ý thức. Qua các bước kiểm tra cơ bản thì các cơ bị chấn thương của bệnh nhân đều đang trong quá trình phục hồi rất tốt. Người nhà vào thăm tránh làm ồn."
![](https://img.wattpad.com/cover/331032038-288-k610679.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[FREENBECK] _ Look At Me
Fanfic"Này, chị gì ơi? Chị còn sống không?" "Cô có nhìn thấy người chết nào mà vẫn nghe nhạc hay không?" "Chị tên là Sarocha sao? Em là Rebecca!" "Đừng có tùy tiện nhìn vào ngực người khác như thế, rất là thô lỗ đấy."