Chương 13: "Tôi sẽ đón em về nhà nhanh thôi."

260 30 4
                                    

Editor: Mirabel

Beta: Aliz

Tác giả có lời muốn nói: Trong hiện thực thì sinh viên không thuộc khoa y sẽ không thi nghiên cứu sinh y khoa được, nhưng trong thế giới này thì có thể, đây là thiết lập cá nhân, bằng không thì anh Thư của tụi mình không làm bác sĩ được đâu!

Mắt nhắm mắt mở nha cả nhà =))))

Chiếc máy bay ngoài cửa sổ vững vàng xuyên qua tầng mây, thời tiết rất đẹp, ánh nắng chiếu vào, cây xanh trên kệ lặng lẽ quang hợp.

Tần Chung Nam hỏi một đống những câu lắt léo, nhưng Tưởng Vân Thư vẫn không tức giận xíu nào, vẫn nghiêm túc và bình tĩnh như cũ, lắng nghe ý kiến của người có chuyên môn.

"Nhưng không phải là cứ mặc kệ mọi chuyện." Hắn nói: "Ít gặp Omega hơn, nhưng đồng thời phải cho Omega có cảm giác an toàn."

Theo thời gian, Tần Chung Nam uống hết trà trái cây trên bàn, hắn dựa vào ghế: "Đại khái thì là như thế, nhưng mà tôi với cậu đều là Alpha, rất khó đồng cảm với Omega, cậu có muốn nghe một chút ý kiến của Omega không?

Tưởng Vân Thư ghi chép được mấy tờ ghi chú nghi hoặc nhìn lên: "?"

Trên mặt Tần Chung Nam lộ vẻ khoe khoang: "Omega của tôi là giáo sư tâm lý học."

"Tôi muốn nghe." Tưởng Vân Thư không chút do dự.

Ngay khi điện thoại được kết nối: "Con mẹ nó Tần Chung Nam, một ngày anh muốn gọi cho em bao nhiêu cuộc điện thoại hả..."

Tần Chung Nam ngắt điện thoại ngay lập tức, cười tủm tỉm nói: "Xin lỗi nha, có chuyện ngoài ý muốn."

Gọi thêm lần nữa, thái độ của bên kia như thay đổi thành người khác, sau khi nghe xong chuyện của Tưởng Vân Thư, anh ta hỏi một câu sắc bén: "Có người lúc nào cũng đùa giỡn anh, nhưng một hôm người đó lại nói với anh rằng mình mất trí nhớ thì anh nghĩ sao?"

Một hàng chữ lập tức xuất hiện trong đầu của hai Alpha đang ngồi đây: Hắn dùng cách mới để trêu chọc mình.

Tưởng Vân Thư bừng tỉnh, anh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Tần Chung Nam đang cười nói: "Cảm ơn cục cưng, tối nay về nhà sớm chút nha."

Trong phòng tư vấn tâm lý yên tĩnh hồi lâu, Tần Chung Nam không nói gì, một lúc sau Tưởng Vân Thư hỏi: "Tôi có thể mời Omega của anh trị liệu cho Omega nhà tôi không?"

Tần Chung Nam tựa hồ đã sớm đoán được, cười nói: "Vậy thì là giá khác đó nha."

Tưởng Vân Thư không chút nghĩ ngợi: "Vâng, phiền anh rồi."

"Không có gì." Tần Chung Nam đứng dậy đưa anh ra ngoài cửa, nói: "Dù sao thì phí cố vấn của tôi cũng không rẻ lắm, mai gặp nhé anh Tưởng."

Tưởng Vân Thư gật đầu: "Tạm biệt."

"Mất trí nhớ như biến thành người khác." Tần Chung Nam đứng ở cửa nghịch dây của mắt kính gọng vàng, cẩn thận nhớ lại cách nói năng và phong thái của Tưởng Vân Thư: "Thú vị thật."

Lúc Tưởng Vân Thư quay lại phòng bệnh thì Bạch Đường còn chưa tỉnh, cuộn người lại chỉ nằm một bên giường, ngủ không yên chút nào. Thiếu chút nữa anh đã phải đặt tay dưới mũi cậu, hỏi bác sĩ thì người ta nói là thể chất quá kém, chỉ có thể uống loại thuốc nhẹ, không quá nghiêm trọng.

[Edit - Đam mỹ - OG] Tại sao loại A này cũng có O cơ chứ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ