Chương 13 : Thanh niên tốt của xã hội mới

200 23 0
                                    

Sau khi Nhạc Văn Văn ở được một tuần, cuối cùng Tả Hàng cũng không nhịn được mà đuổi cổ bạn thân.

Không phải cậu không cho người ta ở, chỉ là Tả Hàng thực sự không thể chịu được Nhạc Văn Văn cứ phun nước hoa rồi tắm sữa bò gì đó trong nhà mình.


"Bồ ác thế". Nhạc Văn Văn lã chã chực khóc. "Người ta không xịt nước hoa, đó là mùi thơm cơ thể"

"Đừng có lừa tôi như mấy gã đàn ông khác". Tả Hàng nhìn chằm chằm vào đồ vật trên tay đối phương. "Cậu không vứt đống cánh hoa này đi thì đêm nay khăn gói quả mướp cút xéo ra đường"

Nhạc Văn Văn nói: "Ngâm những cái này trong bồn tắm một lúc sẽ làm cho bồ biến thành Hương phi trong Hoàn Châu cách cách! Hương phi đấy, có biết không! Bồ nhìn bồ xem, cả người toàn là mùi mồ hôi hôi rình, Chu Chí Hâm không chê bồ à?"

Tả Hàng vừa chơi bóng xong, tay vẫn còn kẹp bóng rổ, nghe vậy thì khựng lại. "Làm sao, tôi bỏ tiền mà còn phải để ý đến cảm nhận của anh ta à?"

"Duy trì mùi thơm cơ thể chính là một cách để tôn trọng bạn tình". Nhạc Văn Văn nói: "Tối nay tui hẹn người ta chơi mạt chược, còn gọi cả Trình Bằng nữa, đi làm vài ván nhé?"

Tả Hàng đáp: "Ờ". Tối nay nhất định cậu sẽ khiến Trình Bằng phải ói hết số tiền hắn đã thắng cậu vào năm ngoái ra.

Cậu tắm ào rồi đi ra, Nhạc Văn Văn đang cầm di dộng, ngồi khoanh chân trên sofa. "Tiểu Tả, qua đây chơi PUBG đi"

Thực ra Tả Hàng thích chơi PUBG trên máy tính, nhưng chơi trên di động thì tiện hơn. Cậu cầm khăn tắm vắt trên cổ lên lau tóc, ngồi một mình ở đầu khác của sofa rồi bật game lên.

Sau khi vào game, cậu nhận ra Trình Bằng đã có mặt. Hắn ta đang mở mic ở đầu bên kia, bọn họ có thể nghe thấy rất rõ ràng.

"Đêm nay đừng về trường, sáng mai anh đưa em đi sớm"

Giọng nói của cậu trai kia vẫn giống hệt ngày hôm đó, khúm núm phục tùng. "Không, không được, lần trước anh cũng, nói như vậy, nhưng mà, nhưng mà vẫn đến muộn"

"Lần đó là ngoài ý muốn, đêm nay anh nhất định sẽ không giày vò em, anh chỉ ôm em như cái gối thôi..."

"Ông đừng quấy rầy việc học của người ta được không". Tả Hàng lên tiếng cắt ngang. "Ông tưởng người ta như ông chắc, một tháng trời không thèm đến trường"

Đầu bên kia im lặng một lúc, cậu trai xấu hổ, giận dỗi nói: "Bọn, bọn họ?"

"... Đm, anh quên không tắt mic, không sao đâu em yêu, mấy đứa nó là người mình cả mà. Ấy, ấy, em đừng đi

"Được rồi, sao mà sến thế không biết". Tả Hàng nói. "Chuẩn bị nhanh lên, chơi hai ván rồi ra ngoài ăn cơm"

Cậu vừa dứt lời thì góc phải hiện lên một yêu cầu nhập đội.

[Q xin được tham gia nhóm]

Cậu còn chưa kịp phản ứng thì đội trưởng Nhạc Văn Văn đã nhanh nhảu đồng ý, một nhân vặt mặc trang phục gốc nhanh chóng tiến vào phòng game.

"Sến gì, ai mà chẳng thế". Trình Bằng không biết kia là ai, tiếp tục nói: "Chẳng lẽ bây giờ ông với Chu Chí Hâm còn gây gổ với nhau như hồi trước à"

Mic của thành viên mới – Q lóe lên: "Không, em ấy đối xử tốt với tôi lắm"

Trình Bằng: "..."

Nhạc Văn Văn: "Tui cứ tưởng là mấy ông gọi đến nên mới đồng ý..."

Tả Hàng đau cả đầu, nói: "Anh vào đây làm gì?"

Chu Chí Hâm im lặng một lúc rồi mới trả lời: "Muốn cùng chơi game với em"

"Được rồi, anh tự out đi". Tả Hàng nói."Anh cũng có biết chơi đâu"

Trong lễ đính hôn ngày ấy, ngay cả kẻ địch là ai Chu Chí Hâm cũng không phân biệt được.

"Tôi biết chơi". Chu Chí Hâm đáp: "Tôi chơi suốt một tuần rồi"

Tả Hàng: "..."

Nhạc Văn Văn nhìn về phía Tả Hàng. "Tiểu Tả, tui mở nhé"

Tả Hàng bĩu môi, cuối cùng vẫn thỏa hiệp. "Mở đi"

Cậu nhìn chiến tích của Chu Chí Hâm, quả thực anh ta vẫn luôn chăm chỉ cày game, vài trang trước đều là mấy chữ như "Top 10", "Á quân", "Chơi PUBG".

Nhưng cậu không ngờ rằng, Chu Chí Hâm chẳng qua mới chơi một tuần mà đã giỏi đến vậy.

Đến khi Chu Chí Hâm dùng tay đánh bom chết kẻ địch, đạt được 13 kills, Nhạc Văn Văn đã gào lên không ngớt. "Chu Chu ơi, anh giỏi quá! Anh siêu mạnh luôn! Chơi xong ván này anh thêm bạn tốt với người ta nha!"

"Ừ"

Tả Hàng nhìn bản đồ, hỏi Nhạc Văn Văn đang ở cạnh mình. "Có X-scope không?"

"Không, tui nghèo rớt mùng tơi nè, đang chuẩn bị đi la liếm cái hộp mà Chu Chí Hâm giết được đây. Chi bằng tụi mình cùng đi, bên đó toàn là hộp, la liếm xong chắc chắn sẽ giàu!"

"Không đi, xa lắm". Tả Hàng nhìn bản đồ, Chu Chí Hâm ở cách họ năm trăm mét. "Tôi tự tìm"

Tả Hàng tìm hết một tầng nhưng vẫn trắng tay, cậu đang chuẩn bị đợi lát nữa xem có thể tìm được X-scope trong cuộc chiến tiếp theo không thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân.

Chẳng biết Chu Chí Hâm đã chạy đến bên cậu từ bao giờ, anh quăng thẳng súng ống xuống đất.

Tả Hàng nhặt lên không hề khách khí, đây là khẩu k98 được trang bị đầy đủ, 8x scope cách âm đều ở bên trên.

"Còn muốn gì nữa". Chu Chí Hâm hỏi. "Tôi sẽ cho em mọi thứ tôi có"

Chỉ bằng chút xíu lợi lộc này mà cũng muốn nịnh cậu?

Tả Hàng ra vẻ mất kiên nhẫn. "Không muốn, không muốn, chẳng muốn gì hết. Anh xê ra, chắn đường tôi rồi"

[Chu Tả] Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Tôi Cuối Cùng Cũng Phá SảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ