Chương 64: Nhận được mấy tấm ảnh

11.6K 654 4
                                    

Khoảng bốn giờ Lục Văn Dật tỉnh lại, dương vật còn cắm trong động thịt của em trai nhanh chóng bị mị thịt bên trong kẹp cứng lên, hắn thoải mái dễ chịu khẽ hừ một tiếng, thẳng lưng đút vào hai lần rồi tiếc nuối rút ra.

Vẫn chưa được, không thể bị phát hiện.

Nhưng hắn cũng không hề có ý để chính mình uất ức bèn xoay người ngồi một bên, một tay cầm dương vật cứng ngắc của mình, một tay xoa bóp mông thịt đầy đặn vểnh cao của em trai, híp mắt bắt đầu tự xử.

Sảng khoái bắn tinh xong, Lục Văn Dật tắm rửa tẩy sạch cho Mục Tinh Thần, lúc tắm rửa nhìn sau lưng em trai phủ đầy dấu vết mình để lại, dương vật ngủ say lại cương cứng.

Nhưng hắn không làm gì cả, tắm cho Mục Tinh Thần xong, bôi thuốc cho động thịt bị mình cắm có hơi đỏ, bấy giờ mới ôm người trở về căn phòng sát vách ông già chuẩn bị cho hắn. Lúc đi đến bên giường đã định ném người lên giường nhưng khi ánh mắt chạm tới lông mày nhíu lại của em trai, động tác của hắn hơi ngừng lại.

Lục Văn Dật cúi đầu xuống chống trán lên trán của Mục Tinh Thần cọ cọ, bệnh hoạn dùng đầu lưỡi liếm láp mắt và huyệt thái dương của cậu, phát ra tiếng lẩm bẩm tự đắc của tình nhân: "Cảm ơn lỗ đít Thần Thần đã chiêu đãi, anh trai rất thích." Vì vậy hôm nay phải đối xử thật tốt với em trai.

Động tác nhẹ nhàng đặt người lên giường xong, thậm chí Lục Văn Dật còn thân mật hôn nhẹ trên môi Mục Tinh Thần một lát rồi mới quay người ra ngoài trở lại phòng cách vách thu dọn tàn cuộc.

Thay ga giường chăn mền sạch sẽ, dùng điện thoại em trai thêm bạn tốt mình rồi gửi video đã quay sang, xóa bạn tốt và ảnh chụp, bấy giờ mới trở về ôm người còn đang ngủ sang.

Làm xong tất cả thì sắc trời đã sáng rõ.

Có lẽ cha Mục không yên lòng hai chân bất tiện của con trai nhỏ nên sáng sớm đã trở về, chuyện đầu tiên khi trở về cũng giống như hàng ngày đi làm về, đi thăm con trai nhỏ.

Thấy cửa sổ mở liền bất mãn nhíu mày lại: "Sao lại mở cửa sổ ra?"

"Mùi thuốc trong phòng quá nồng, con sợ Thần Thần tỉnh dậy không thoải mái, trước tiên thông gió đã." Lục Văn Dật giải thích, bổ sung thêm: "Mới mở một lúc thôi."

Nghe lời giải thích này, ánh mắt ba Mục buồn bã gật đầu. Ông nhẹ nhàng đi đến bên giường, nhìn thấy dáng vẻ cau mày của con trai nhỏ liền vươn tay muốn vuốt lên hàng chân mày kia, hoàn toàn không ngờ lúc mình duỗi tay ra, con trai lớn đứng ở bên cạnh ánh mắt đáng sợ như ác quỷ nặng nề nhìn ông chằm chằm.

Sau khi ba Mục cố chấp vuốt phẳng hàng lông mày nhíu lại của Mục Tinh Thần, lúc này ông mới kéo chăn lên, thở dài nói: "Đi thôi, để em trai con ngủ thêm một lát."

"Vâng." Lục Văn Dật đồng ý ngoài miệng, lúc ba Mục quay người ra cửa, ánh mắt hắn bình tĩnh kéo cái chăn cha Mục vừa đắp lên xuống, đồng thời dùng ngón cái ra sức cọ lông mày Mục Tinh Thần, dùng sức cọ đỏ vùng da nơi đó, khi ba Mục sắp phát hiện liền ngồi dậy đi theo ra ngoài.

Sau khi Lục Văn Dật được sinh ra, hai cha con căn bản chưa từng ngồi riêng với nhau bao giờ, mới đầu ba Mục còn hơi xấu hổ nhưng dưới sự quan tâm chủ động dịu dàng của con trai lớn, nhanh chóng tìm được uy nghiêm của người cha.

[ĐM/EDIT] TÔI THỰC SỰ KHÔNG MUỐN CƯỚP NAM CHÍNH - ĐMTĐTTTTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ