Edit: Cá Bơn Vui Vẻ | Beta: June
***
Lục Văn Dật tắm rửa xong cho Mục Tinh Thần thì ôm cậu trở lại phòng khách tầng một, không để em trai tiếp tục xem tivi mà lấy điện thoại ra chiếu màn hình.
Nhìn thấy Lục Văn Dật lấy điện thoại ra chiếu màn hình lên TV, cơ thể Mục Tinh Thần cứng ngắc, phản ứng đầu tiên là hắn lại sắp làm chuyện biến thái đáng sợ gì đó, nhưng hiện lên trên TV không phải video ân ái mà cậu nghĩ, mà là phòng khôi phục ở bệnh viện, bên trong có hơn mười bệnh nhân đi đứng bất tiện, đang làm phục hồi chức năng dưới chỉ dẫn của bác sĩ.
Có thể thấy được bằng mắt thường rằng cơ thể căng cứng của Mục Tinh Thần dần thả lỏng. Cậu im lặng cụp mắt, lập tức bị nắm cằm ép ngẩng đầu lên, bên cạnh vang lên âm thanh không vui của Lục Văn Dật: "Ngoan ngoãn xem đi, đừng chọc anh không vui."
Mục Tinh Thần giơ tay muốn gạt cái tay đang nắm cằm mình đi nhưng cái tay kia lại dời đi trước một bước, cậu nâng tay lên lại không thể làm gì, tức giận đánh một cái lên chân mình.
Có lẽ là bị yêu cầu đặc biệt, bác sĩ trong videođều hướng dẫn rất cẩn thận mỗi một bước, trong đó có không ít động tác khôi phục cần người nhà hỗ trợ. Lục Văn Dật ôm em trai trong lòng, sự chú ý dần dần bị huấn luyện trong video hấp dẫn.
Sau khi nhìn một lần, Lục Văn Dật ép Mục Tinh Thần lên ghế salon, điều chỉnh video đến đoạn phục hồi chức năng có thể thực hiện trên ghế salon trong nhà, bắt đầu giúp em trai điều chỉnh tư thế chân.
Mục Tinh Thần bị áp đảo trên ghế salon tưởng rằng Lục Văn Dật lại muốn chịch cậu, vung vẩy hai tay kịch liệt giãy dụa cự tuyệt, rơi nước mắt: "Thả em ra!"
Lục văn Dật bị cào vào cổ, cảm giác đau rất nhỏ không thể nào so sánh với cơn đau bị cắn vào bả vai, nhưng em trai từ chối làm phục hồi chức năng đã chọc giận hắn. Hắn lợi dụng trọng lượng cơ thể đè ép người xuống ghế salon, cảm xúc hung tàn chuyển động trong hai con ngươi, giọng nói lạnh lùng: "Anh trai chỉ cho em một cơ hội, còn quậy nữa thì video em và anh ân ái sẽ xuất hiện trong điện thoại của ba."
Mục Tinh Thần biết tên điên Lục Văn Dật này nói được làm được, mức độ giãy dụa yếu dần trong tuyệt vọng, cuối cùng vẫn phải tái nhợt vô lực an phận, nghiêng đầu im lặng rơi nước mắt.
Hành vi kháng cự làm huấn luyện phục hồi rõ ràng làm Lục Văn Dật thật sự nổi nóng, khó trách tai nạn xe cộ xảy ra đến giờ đã gần năm năm rồi mà cậu chỉ có thể di chuyển dựa vào xe lăn.
"Dùng tay ôm anh."
Mục Tinh Thần cắn môi không chịu.
"Đừng ép anh."
Giọng nói chứa thuốc súng của Lục Văn Dật cũng làm Mục Tinh Thần tức giận, khóc rống hắn: "Anh muốn làm thì làm! Tại sao phải ép em phối hợp với anh, nhìn em trai ruột của mình đau khổ vui vẻ vậy hả?!"
Đây là lần đầu tiên Lục Văn Dật nhìn thấy dáng vẻ bùng nổ của em trai, nhưng ý trong lời nói của em trai hắn nghe hiểu. Lục Văn Dật im lặng hai giây, khom lưng liếm liếm bờ môi Mục Tinh Thần, trong giọng nói lộ ra một tia bất đắc dĩ: "Không làm tình, anh chỉ muốn giúp em làm phục hồi chức năng thôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] TÔI THỰC SỰ KHÔNG MUỐN CƯỚP NAM CHÍNH - ĐMTĐTTTT
Ficción General• Tên gốc: Ta thật không muốn cướp nam chủ • Tác giả: Đa Mạn Thiên Đô Thị Tiểu Tinh Tinh • Thể loại: Nguyên sang, nam nam, xuyên nhanh, cao H, chính kịch, mỹ nhân thụ • Biên tập: Cá bơn vui vẻ @VTC • Chỉnh sửa: June @VTC • Độ dài: 250 chương