CHƯƠNG 16: LỜI KHUYÊN

1K 100 9
                                    

Tối hôm qua thật sự là một đêm thác loạn điên cuồng của đám ác ma. Bọn họ điên cuồng đến mức cả thầy Kalego luôn nghiêm cẩn cũng bị chuốc vài ly rượu đỏ.

Kết quả của cuộc vui chơi đến tận khuya là gì? Là không ai dậy nổi. Mệt mỏi tích tụ cả ngày dồn nén, cả đám lăn ra mặt đất ngủ say. Maximilian, Amour và Kalego thấy vậy cũng mặc kệ mười ác ma nằm ngáy o o trên mặt đất. Bọn họ đỡ ba cô gái sang phòng của Amour bên cạnh, đặt cả ba lên chiếc giường chưa bao giờ được đụng đến trong phòng của anh rồi nhẹ nhàng đóng cửa, để lại không gian riêng cho các cô. Sau đó cả ba cũng tự tìm chỗ ngủ. Amour lấy bể nước của mình ra, Kalego biến chiếc sofa dài giữa phòng thành một cái giường đơn, Maximilian biến cái bàn làm việc trong phòng thành giường. Chúc nhau một câu ngủ ngon, cả ba nhanh chóng say giấc nồng.

Sáng sớm hôm sau, Iruma là người đầu tiên tỉnh dậy. Cậu ngồi dậy, vươn vai và nhập nhèm nhìn một vòng quanh phòng. Tất cả mọi người đều đang ngủ ngon, không thấy ba cô gái đâu, có lẽ các thầy đã mang ba người sang phòng khác. Iruma cục cựa muốn đứng dậy, bỗng eo bị ai đó kéo mạnh. Cậu cúi đầu, thì ra là Alice.

Alice đang ngủ, mái tóc nâu mượt mà che khuất đôi mắt nhắm nghiền. Iruma mỉm cười, tay vuốt nhẹ sợi tóc nghịch ngợm đáp lên đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của Alice. Bỗng đôi môi ấy khẽ mở, thì thầm vài câu nhỏ như muỗi kêu. Nhưng trong căn phòng yên lặng buổi sớm mai này, từng lời ấy lại như búa nện thẳng vào tim Iruma.

"Ngài Iruma. Thích ngài lắm. Ngài chỉ là của tôi mà thôi, chỉ riêng mình tôi." Cậu ta thầm thì.

Iruma lắng nghe trái tim chậm rãi tăng nhanh nhịp đập của mình. Cậu bỗng nhiên thấy mái tóc nâu này thật xấu xí. Cậu vẫn thích mái tóc hồng của Alice hơn, ngọt ngào và đáng yêu hệt như cậu ấy. Bàn tay duỗi đến ma cụ hình con dơi trên cổ áo, ngón tay chạm phải sắt thép lạnh lẽo, cậu khựng lại, rút tay về.

Iruma cúi người, thì thầm vào tai Alice: "Ừm. Của mình cậu thôi."

Nói xong, Iruma nhẹ nhàng kéo cánh tay đang khoác ngang hông mình của Alice ra. Sáng nay trời có vẻ đẹp, cậu bỗng nhiên muốn luyện tập một chút.

Về ký túc xá vệ sinh cá nhân và thay bộ đồng phục thể dục của trường. Cầm theo một chiếc cung nhỏ màu đen với phần dây cung được thay bằng dây thun, Iruma rời khỏi phòng, đi xuống cầu thang xoắn cheo leo để vào phòng sinh hoạt chung.

Lò sưởi trong phòng sinh hoạt chung bập bùng, Iruma nhìn thấy một bóng người đang ngồi cô đơn trên chiếc ghế mềm trước lò sưởi. Cậu nheo mắt nhìn chằm chằm mái đầu đen rối như tổ quạ hồi lâu, thì ra là Harry Potter.

Không cần tốn công suy nghĩ quá lâu, Iruma đã hiểu ra ngay có chuyện gì. Cậu đi lại, vỗ nhẹ vai Harry, hỏi: "Anh đang định ra Hồ Đen, em đi chung không?"

Harry giật bắn mình. Có vẻ nó quá tập trung suy nghĩ nên không nghe được tiếng bước chân Iruma cố tình tạo ra. Qua một lúc khoảng một phút, nó gật đầu và đứng dậy, theo sau Iruma rời khỏi ký túc xá Gryffindor.

Trời hôm nay rất đẹp, sương mù đã tản dần đi do mặt trời đã treo trên trời, nhưng vẫn còn một lớp mỏng sương mù bay là là gần mặt đất như đang cố trốn tránh mặt trời hoặc tận hưởng nốt phút giây cuối cùng. Ngoài bờ Hồ Đen gió hiu hiu thổi. Harry ngồi trên bãi cỏ ẩm ướt, hai mắt mông lung nhìn Iruma đang luyện tập ngoài kia. Cậu ta cứ lập đi lập lại hành động giơ cái cung nhỏ của mình lên, sau đó kéo giãn sợi dây bằng cao su, đôi khi cậu ta thả ra, đôi khi lại hạ xuống. Bầu không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng dây cao su bật mạnh phát ra tiếng "bạch bạch".

|WRITE|[IRUMA + HP] ÁC MA TẠI NHÂN GIỚINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ