72. Phải thích chị nhiều.

810 45 4
                                    


Vào lúc giờ cao điểm tan tầm, các nhân viên trong bệnh viện đều đang chuẩn bị về nhà, có người đi một mình thì thường thường cúi đầu nhìn điện thoại, có nhóm ba đến năm người thì cùng nhau cười đùa nói chuyện phiếm.

Khi Becky và Chaeyeon cùng xuất hiện thì tất cả mọi người đều yên tĩnh lại.

Bạn gái hiện tại và người theo đuổi lúc trước lại có thể đi cùng nhau sao? Yên tĩnh trước cơn bão, đại chiến thế kỹ sắp sửa vén màn rồi!

Tất cả mọi người đều có vẻ mặt bát quái chờ xem kịch vui, hai người thân ở đầu ngọn gió lại không hề bị ảnh hưởng, Chaeyeon khách khí hỏi: "Bác sĩ Armstrong muốn gì ăn cái gì? Lạt muốn chút hay là cay một chút?"

"Tôi sao cũng được, cô chọn đi" Becky lễ phép đáp lại.

"Vậy chúng ta thử ăn cơm ở nhà hàng Tây mới mở đi, có người nói beefsteak hoa tuyết cũng không tệ lắm, nhà hàng ở gần đây thôi"

"Được"

Mặc dù là gần nhưng vẫn cách ba giao lộ đèn xanh đèn đỏ, Chaeyeon lái xe từ trong bãi ra, sau đó chở Becky đi. Một đường hai người đều không nói chuyện, mãi đến khi món bít tết nóng hổi được bưng lên bàn, Becky giơ dao nĩa lên chuẩn bị cắt thịt thì cuối cùng cũng nghe được người đối diện lên tiếng: "Cảm giác của Bác sĩ Armstrong khi lần đầu tiên làm phẫu thuật cùng với Chủ nhiệm Sarocha là gì?"

Mũi dao tiếp xúc đến miếng thịt, ngón tay hơi dùng sức, nhẹ nhàng kéo ra một lỗ hổng, nước thịt bên trong tràn ra, một dòng nước màu hồng nhạt loan ra dĩa sứ màu trắng. Nhìn một cảnh này, Becky không khỏi nhớ tới lần đầu tiên thấy Freen cưa xương mở ngực, khi đó nàng vẫn là tay mới, cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể ngây ngốc đứng một bên mà nhìn.

"Rất căng thẳng" Becky nói, "Sợ bản thân làm không tốt, lúc khâu da tay cũng run lên"

Vì quá căng thẳng nên trình tự rửa tay cũng quên mất, thậm chí còn không biết cách lau tay bằng khăn mặt, thật sự quá ngốc, khó trách bị y tá lưu động cười nhạo. Nhắc tới lịch sử đen tối, Becky nhịn không được cười lên, ngẩng đầu nhìn cười đối diện: "Chắc là cô tốt hơn tôi rất nhiều nhỉ?"

Chaeyeon vuốt tóc dài ra sau lưng rồi cột lên, nghe tiếng thì lắc đầu: "Khoa đầu tiên tôi đến đào tạo là Khoa Ngoại Lồng Ngực, ca phẫu thuật đầu tiên tôi từng tham gia là ca hẹp động mạch phổi ở trẻ sơ sinh do Chủ nhiệm Sarocha mổ chính. Đứa trẻ chỉ mới ba tháng, trái tim nhỏ như vậy, thật ra lúc đó tôi còn không thấy rõ động mạch phổi ở chỗ nào"

"Phễu của đứa bé đó bị hẹp lại, không thể thở được, chỉ thể mở ngực. Thân thể nhỏ bé nằm trên bàn phẫu thuật lại chẳng lớn hơn một con mèo bao nhiêu. Lúc đó các bạn học khác đều rất lo lắng, nên làm như thế nào, có làm được không" Chaeyeon chìm vào hồi ức, thần sắc trên mặt theo đó mà biến hóa, ban đầu là tràn ngập lo lắng, rồi sau đó dần dần sáng rở, cuối cùng là tràn đầy kính phục, "Nhưng Chủ nhiệm Sarocha đã làm được"

Chaeyeon nhìn Becky nói: "Lúc đó cô ấy vẫn còn là bác sĩ chủ trị mà đã có thể làm mổ chính cho phẫu thuật tim bẩm sinh ở trẻ nhỏ, đây là lĩnh vực chuyên ngành của cô, cô cũng hiểu rõ nó khó như thế nào"

Yêu chị, sự ngọt ngào duy nhất của em.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ