Nguyễn Nhuyễn: "..."
Cô đương nhiên là không xác định rồi.
Cô vươn móng vuốt ra đụng vào tay Lục Ly, còn chưa chạm phải, Lục Ly liền duỗi tay mình ra, vững vàng nắm móng vuốt của cô, để ở phía trêи.
Nguyễn Nhuyễn bây giờ là một con mèo, ngẩng đầu nhìn Lục Ly, con ngươi trong suốt thấy đáy, thần sắc bên trong, toàn bộ đều rơi vào tầm mắt của Lục Ly.
Lục Ly nhìn, tròng mắt thoáng qua tia ý cười.
Không nhịn được cong cong môi: "Ta còn phải dỗ cô ta sao?"
Nguyễn Nhuyễn giãy giụa, đột nhiên Khâu Khiết đứng cách đó không xa ngưng khóc, nhìn Lục Ly nói: "Lục Ly ca ca, mèo của anh cũng biết dỗ em."
Nguyễn Nhuyễn: "..." Trời đất chứng giám, cô thật sự không có dỗ cô ta.
Nếu không phải hệ thống có vấn đề, Nguyễn Nhuyễn làm sao muốn cho Lục Ly đi dỗ cô ta.
Đang rối rít vì Lục Ly còn chưa có dỗ người, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, làm sao bây giờ, đột nhiên trong đầu lại lần nữa vang lên âm thanh của hệ thống: "Nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng một điểm."
Nguyễn Nhuyễn: "...? Ta coi như là hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?"
"Ừ, dù sao cô ta cũng không khóc nữa, cô cũng coi như để cho Lục Ly dỗ."
Nguyễn Nhuyễn á khẩu, đối với tình huống như vậy, cũng thích hóng chuyện, nhưng cô lại có nghi vấn rất lớn.
"Nhiệm vụ hoàn thành, có phải là mi quyết định hay không? Cũng không có yêu cầu cứng nhắc?"
Hệ thống cả kinh, vội vàng phủ nhận: "Đương nhiên không phải."
"Vậy lúc nãy vì sao mới xem như hoàn thành nhiệm vụ?!"
Nguyễn Nhuyễn tỏ vẻ thực tức giận, đây rốt cuộc là cái hệ thống gì chứ?
Hệ thống không nhanh không chậm trả lời: "Bởi vì Khâu Khiết đã ngừng khóc, nguyên nhân cũng là vì cô đưa Lục Ly theo cô tới, làm Khâu Khiết không khóc, cho nên nhiệm vụ hoàn thành."
Nguyễn Nhuyễn: " Đúng là phá quy củ."
Sau khi nói xong, hệ thống chậm chạp không trả lời.
Nguyễn Nhuyễn nghẹ nghẹn, lại hỏi: "Hệ thống, mi lại rơi tuyến?"
Qua mấy giây sau, Nguyễn Nhuyễn chắc chắn, hệ thống là thật sự rơi tuyến.
Cô bế tắc, chỉ có thể tiếp tục trong lòng bàn tay Lục Ly cọ cọ, đầu nhẹ nhàng cọ, còn cố ý vươn móng vuốt đặt lên lòng bàn tay Lục Ly, một bộ nghỉ ngơi, làm nũng.
Dáng vẻ hiện tại của cô, chỉ cần là người hơi yêu thích động vật, đều sẽ bị cô manh hóa không kiềm nén được.
Ngay cả Lục Ly, cũng không thể may mắn tránh khỏi.
Ý cười trêи khóe môi của anh rõ ràng, Trần Bân nhìn qua, giống như sau khi nuôi mèo, từ tối hôm đó cho đến giờ, trêи mặt Lục Ly, đã tươi cười nhiều hơn.
Trần Bân âm thầm nghĩ, chẳng lẽ Lục Ly thật sự có một loại yêu thích đặc biệt đối với mèo?!
Lục Ly ngồi xổm chơi đùa cùng Nguyễn Nhuyễn một hồi lâu sau đó mới đứng dậy về sô pha ngồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nam thần và mèo của anh ấy - Thời Tinh Thảo
RomanceEditor: Hũ mật của Mon Designer: [L.A]_Cỏ Chiêu Nghi Thể loại: 1Vs1, HE, Hoán đổi linh hồn, Ngôn tình, Nhẹ nhàng, Dị năng, Hệ thống, Trọng sinh, Tổng chương: 109 Văn án: Kể từ lúc bắt đầu nuôi mèo, trang Weibo của nam thần Lục Ly dần chuyển phong cá...