Chương 106

13 0 0
                                    

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Cuộc sống gia đình của Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly tạm ổn, vẫn hạnh phúc, cô mới nhận một kịch bản, mà Lục Ly cũng vậy.

Vào năm mới, hai người cùng nhau trở về nhà Lục Ly.

Vào đầu tháng giêng Nguyễn Nhuyễn còn cố ý đưa Lục Ly đến nhà Lâm Thanh một chuyến, đi chúc tết, cha mẹ Lâm Thanh chiếu cố cô nhiều năm như vậy, khi ra mắt bạn trai cũng nên đưa Lục Ly về nhìn chút.

Cha mẹ Lâm Thanh thật ra như người nhà cô vậy.

Bọn họ rất tốt với Lục Ly, tuy rằng trước kia nghe lời đồn về hai người, nhưng đến khi nhìn được người thật mới xem như yên tâm.

Nhắc nhở dặn dò Lục Ly nhất định phải đối xử thật tốt với Nguyễn Nhuyễn, Lục Ly đồng ý.

Sau khi đến nhà Lâm Thanh chúc tết, Nguyễn Nhuyễn còn đi theo Lục Ly đến gặp không ít thân thích của anh.

Tuy rằng cô vẫn luôn cảm thấy như vậy có chút không tốt lắm, nhưng không có biện pháp, mẹ Lục nhiệt tình, còn có cả nhà bọn họ đồng ý, đều làm cho cô không thể nào cự tuyệt.

Còn Lục Ly càng ước gì đi đâu đều mang theo cô.

Theo Lục Ly đi thăm thân thích một vòng, gần như tất cả mọi người đều vô cùng nhiệt tình với hôn sự của hai người, nhiệt tình làm cho Nguyễn Nhuyễn có chút vô lực chống đỡ.

Vì trốn các thân thích, Nguyễn Nhuyễn yên lặng lên lầu cùng Lục Tê, trốn đi.

Lục Tê thở dài: "Mỗi lần ăn tết, đều hỏi thành tích, giờ thì khen ngược, trực tiếp hỏi chuyên ngành."

Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi nói: "Nhưng như vậy cũng rất tốt, rất ấm áp mà."

Đã nhiều năm cô không có cảm giác này, hiện tại tuy rằng chưa thích ứng kịp, nhưng nói thật, cô rất thích, thích sự ấm áp của một đại gia đình.

Lục Tê nhìn cô, nghĩ nghĩ hỏi: "Chị không cảm thấy phiền sao?"

Nguyễn Nhuyễn ừ một tiếng, hai người nằm ở trêи giường nói chuyện: "Sẽ không, nhưng lại có chút chưa thích ứng được."

"Đúng thật, thân thích nhà em quá nhiệt tình, mỗi lần ăn tết em đều không chống đỡ được đâu."

Nguyễn Nhuyễn cười: "Nhưng lại rất ấm áp."

Lục Tê cong cong môi, thấp giọng nói: "Về sau chị cũng sẽ là thành viên trong đại gia đình này."

Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn đỏ mặt, ho khan nói: "Còn sớm đấy."

Lục Tê nhướng mày: "Một chút cũng không sớm đâu, em xem bộ dáng của anh em, hận không thể nhanh chóng cưới chị về nhà đấy, chỉ tiếc, chị còn chưa tốt nghiệp."

Nói đến cái này, Nguyễn Nhuyễn liền cảm thấy có chút thương tâm.

Cô sao lại... Còn chưa tốt nghiệp chứ.

Ài.

Lục Tê bật cười, ghé mắt nhìn cô nói: "Nhanh nhanh tốt nghiệp, cho em một chị dâu nhỏ." Cô nghiêng đầu trêu ghẹo Nguyễn Nhuyễn: "Thuận tiện sinh cho em một cháu gái hoặc cháu trai chơi."

Nam thần và mèo của anh ấy - Thời Tinh ThảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ