Bị dính nước ảo não từ trêи sàn nhà bò dậy, vẫy đuôi ngạo kiều rời đi.
Lục Ly nhìn, không nhịn được thở dài một tiếng.
Mèo của mình, thật đúng là bị cưng chiều đến hư rồi.
Anh nhìn đến cửa, nhức đầu xoa xoa mi tâm.
Khóa cửa bị hư, lúc vừa mới tắm rửa, bởi vì do thất thần, xoay một cái liền bị trật, cũng may trong nhà không có người khác, cho nên Lục Ly cũng không nghĩ muốn khóa cửa.
Nhưng lại không nghĩ tới, mèo sẽ đi vào.
Sau khi ho nhẹ hai tiếng, Lục Ly mới lấy khăn tắm ra, tiếp tục tắm rửa.
*
Nguyễn Nhuyễn ở bên ngoài, nếu không phải bởi vì bây giờ là mèo, hoàn toàn không nhìn ra được cảnh tượng đỏ mặt, lúc này khó có thể tưởng tượng mặt cô đỏ như thế nào.
Tuy rằng chỉ thấy được chân Lục Ly, nhưng... Đây là lần đầu tiên thấy chân không có mặc quần.
Nếu lại nhìn lên trêи một chút... Nếu động tác của Lục Ly chậm một chút.. Cô có phải hay không sẽ... Có phải có thể nhìn đến hay không.......
Lắc lắc đầu, Nguyễn Nhuyễn đè nén những ý niệm trong lòng mình xuống.
Yên lặng chạy đến trong một góc, giấu mình đi, cô đoán, đợi lát nữa Lục Ly đi ra sẽ muốn tìm phiền toái tới mình.
Hệ thống đối với phương thức tránh né này của cô, có chút khịt mũi coi thường: "Cô bây giờ tránh cũng vô ích, dù sao đợi lát nữa Lục Ly cũng đi ra ngoài."
Nguyễn Nhuyễn nói: "Nếu không phải mi cho ta nhiệm vụ như vậy, ta có đến nỗi như vậy sao?"
Còn phải lén lén lút lút trốn đi sao.
Cô thật là rất bất đắc dĩ với hệ thống, hệ thống thật đen tối mà.
So với cô càng đen tối hơn.
Hệ thống hừ lạnh: "Tôi đây là thỏa mãn tâm nguyện nhỏ của cô."
"Nhưng ta cái gì cũng chưa nhìn đến nha."
Hệ thống nghẹn nghẹn, khó có thể tin nói: "Chẳng lẽ cô thật đúng muốn nhìn Lục Ly... Thân thể trần trụi sao?"
Nguyễn Nhuyễn suy nghĩ một chút, vẫy đuôi ngạo kiều nói: "Không được sao?"
Hệ thống: "...."
Đối với da mặt dày của Nguyễn Nhuyễn càng ngày càng tăng, hệ thống tỏ vẻ không còn lời gì để nói.
Hai người tùy tiện tán dóc mấy câu, sau đó Lục Ly liền đi ra.
Lục Ly lau tóc đi ra, không nghe được tiếng mèo kêu, nhẹ nhàng nhướng nhướng mày, ngồi xuống ở một bên mép giường.
Nguyễn Nhuyễn ở dưới gầm giường sốt ruột.
Cũng không biết Lục Ly.... Khi nào mới có thể phát hiện cô trốn đi.
Thật là, có chút gian nan.
Sau một hồi, Nguyễn Nhuyễn thò đầu ra len lén liếc mắt nhìn, vừa lúc đối diện với tầm mắt của Lục Ly.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nam thần và mèo của anh ấy - Thời Tinh Thảo
RomanceEditor: Hũ mật của Mon Designer: [L.A]_Cỏ Chiêu Nghi Thể loại: 1Vs1, HE, Hoán đổi linh hồn, Ngôn tình, Nhẹ nhàng, Dị năng, Hệ thống, Trọng sinh, Tổng chương: 109 Văn án: Kể từ lúc bắt đầu nuôi mèo, trang Weibo của nam thần Lục Ly dần chuyển phong cá...