Viết giấy cam đoan cho em, thề anh vĩnh viễn sẽ không ghét bỏ em.
---
Pháo hoa đủ màu sắc nở rộ trong đầu Kỷ Cẩm, hết chùm này đến chùm kia.
Nụ hôn này ban đầu mang theo ý thăm dò, sau khi nhận ra không có sự kháng cự nào, Thẩm Kình Vũ liền chuyển sang hôn sâu. Một tay anh đỡ eo Kỷ Cẩm, một tay ấn gáy cậu, cạy mở khớp hàm, môi lưỡi dây dưa.
Đại hội pháo hoa tưng bừng khai mạc trong đầu Kỷ Cẩm.
Ba hồn sáu phách đã du ngoạn một vòng quanh cõi Thái Hư*, lúc này rốt cuộc mới trở về thân xác, có lẽ vẫn thiếu vài mảnh, nhưng lúc này ai còn quan tâm cơ chứ. Cậu run rẩy nâng tay bám lên bả vai Thẩm Kình Vũ, động tác này như ngầm cổ vũ cho anh, cánh tay Thẩm Kình Vũ càng thêm siết chặt thắt lưng cậu, nụ hôn càng thêm sâu sắc và quyến luyến.
*cõi Thái Hư là một danh từ chỉ sự huyền bí, chỉ vũ trụ bao la.
Không biết đã qua bao lâu, cũng không biết là ai bỏ cuộc trước, hai người rốt cuộc cũng tách ra, hai trán tì lên nhau, lặng yên điều chỉnh lại hơi thở của mình.
"Anh..." Kỷ Cẩm lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc, cổ họng cậu hơi nghẹn lại: "Anh tỉnh hơn chưa?"
Thẩm Kình Vũ vẫn nhắm mắt, nghe vậy mới từ từ nâng mí lên, ánh mắt đã thanh tỉnh hơn lúc trước rất nhiều. Anh gật đầu--- anh vẫn luôn tỉnh táo, chẳng qua... hiện tại anh không biết mình có được coi là say rượu hay không.
Sự im lặng ngượng ngùng lần thứ hai xuất hiện, Kỷ Cẩm đứng dậy khỏi đùi Thẩm Kình Vũ: "Hay là, anh đi tắm trước đi?"
Cậu vốn không có ý gì khác, đại não đã lag rồi, cậu cần thời gian ở một mình để bình tĩnh lại. Nói xong câu này cậu mới phát hiện nó mang một tầng nghĩa mờ ám khác, thoáng chốc gương mặt Kỷ Cẩm đỏ bừng.
Lúc này Thẩm Kình Vũ quả thực cần giải rượu, vì thế anh chậm rãi đứng lên, quay về phòng tắm rửa.
Thẩm Kình Vũ vừa rời đi, Kỷ Cẩm lập tức co giò chạy vào phòng mình đóng sập cửa. Cậu bứt rứt đi đi lại lại quanh phòng như kiến bò trên chảo lửa, thiếu chút nữa rứt trụi tóc.
---Đệt đệt đệt, điên mất rồi! Thẩm Kình Vũ say hay tỉnh vậy? Vừa rồi anh có ý gì?
---Mặc kệ anh có say hay không, anh phải tỉnh! Vừa rồi anh ấy vừa làm gì? Tiếp theo đây anh ấy định làm gì?
Kỷ Cẩm đi vòng vòng một lúc rồi nằm vật ra giường. Lăn lộn một lúc lại đứng lên đi vòng vòng.
Vài phút sau tiếng nước bên ngoài có vẻ đã dừng lại, Thẩm Kình Vũ đã tắm xong.
Trái tim Kỷ Cẩm nhảy nhót trong lồng ngực, cậu vừa hy vọng Thẩm Kình Vũ tắm xong sẽ đi ngủ luôn, lại vừa mong ngóng anh sẽ qua đây tìm mình, cậu cảm thấy mình sắp lên cơn tâm thần phân liệt rồi!
Bên ngoài im lặng vài phút, Thẩm Kình Vũ vẫn không có động tĩnh gì, Kỷ Cẩm cũng không dám bước ra ngoài. Tâm trạng nóng nảy của cậu dần nguội lạnh, sau đó nó tụt thẳng xuống đáy.
Thẩm Kình Vũ từng nói anh đã có người trong lòng không phải sao? Vấn đề không nằm ở việc, với căn bệnh tâm lý của mình liệu cậu có thể bắt đầu một mối quan hệ yêu đương bình thường hay không, mà nằm ở việc đoạn tình cảm này căn bản không có cơ hội bắt đầu! Cậu điên rồi mới đi mơ mộng xa vời như vậy!
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] [HOÀN] Anh vệ sĩ thiếu chuyên nghiệp
General FictionNguyên tác: 不称职的保镖先生 Tên QT: Không xứng chức đích bảo tiêu tiên sinh Tác giả: Chung Hiểu Sinh - 钟晓生 *** Độ dài: 92 chương Tiến độ raw: HOÀN Bắt đầu edit: 08/02/2022 Edit hoàn: 09/02/2024 *** Link raw: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2628294...