Chương 72

496 42 0
                                    

Phỏng vấn

---

Kỷ Cẩm đợi ở nhà tới hơn chín giờ, nghe thấy tiếng động ngoài huyền quan thì lập tức đẩy Thẩm Đại Mao đang làm ổ trên đùi mình xuống đất, đứng phắt dậy chạy ra cửa.

Thẩm Kình Vũ đang thay giày, nghe thấy tiếng dép loẹt quẹt chạy tới vội đứng thẳng lên, vừa vặn ôm được một Kỷ Cẩm nhảy bổ vào lòng mình. Thẩm Đại Mao cũng theo chân Kỷ Cẩm ra đón Thẩm Kình Vũ, lúc này nó đi vòng quanh, dùng cái đầu cọ lên ống quần anh làm nũng. Tiếc là cả hai tay Thẩm Kình Vũ đều đang bận nên không thể bế nó lên.

Kỷ Cẩm ôm một lát mới chịu buông, kiểm tra một lượt từ đầu đến chân Thẩm Kình Vũ, nói: "Anh bị thương chỗ nào rồi?" Sau khi thi đấu xong, Thẩm Kình Vũ đã nhắn tin báo với Kỷ Cẩm rằng mình phải vào bệnh viện kiểm tra tổng quát, trong lòng Kỷ Cẩm lo lắng không yên.

"Không sao cả." Thẩm Kình Vũ nói: "Chỉ là trầy xước ngoài da thôi."

Kỷ Cẩm phát hiện trên mặt và dưới cằm Thẩm Kình Vũ có mấy vết thương đã bôi cồn i-ốt, cậu đau lòng đến há hốc miệng.

Thẩm Kình Vũ khom lưng dùng một tay ôm Thẩm Đại Mao lên, tay còn lại ôm Kỷ Cẩm, mỗi bên bế một bảo bối đi vào phòng khách, vừa buông tay Thẩm Đại Mao đã nhảy xuống đất bỏ chạy.

Chỉ còn lại Thẩm Kình Vũ và Kỷ Cẩm ngồi xuống sofa, Kỷ Cẩm vẫn đang xuýt xoa nhìn mấy vết xước của Thẩm Kình Vũ: "Tiểu Ngư, mấy vết này sẽ không để lại sẹo trên mặt anh chứ?"

Cơ địa Thẩm Kình Vũ không dễ lưu lại sẹo, chỉ trầy chút dạ như vậy đương nhiên không phải chuyện gì to tát. Nhưng anh cố ý trêu Kỷ Cẩm: "Nếu tôi biến thành mặt sẹo, em còn thích tôi nữa không?"

Kỷ Cẩm tức tối nói: "Hết thích luôn!"

"..."

Thẩm Kình Vũ bực mình dùng hai ngón tay kẹp mũi cậu: "Mặt sẹo là hết thích? Chẳng lẽ em chỉ thích khuôn mặt tôi thôi sao?"

Kỷ Cẩm vuốt ve bàn tay anh: "Em thích anh từ đầu đến chân, cho nên anh không được để bị chấn thương!"

Thẩm Kình Vũ bị thuyết phục bởi khí thế tổng tài bá đạo của cậu, anh bật cười thành tiếng, nhấc cằm Kỷ Cẩm hôn lên môi. Ban đầu chỉ là một nụ hôn lướt, nhưng vì gần đây phải nhịn "thân mật" với người yêu để chuẩn bị cho giải đấu, Thẩm Kình Vũ buông Kỷ Cẩm ra vẫn cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, vì thế anh lại kéo Kỷ Cẩm lại gần hôn tiếp.

"Em tắm chưa?" Thẩm Kình Vũ dùng mũi cọ lên cổ cậu, hỏi.

Kỷ Cẩm ngẩng đầu, nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng.

Thẩm Kình Vũ hít hà mùi thơm dễ chịu trên người Kỷ Cẩm, đầu mũi cọ từ cổ xuống đến xương quai xanh của người yêu.

"Đúng rồi Tiểu Ngư ơi." Kỷ Cẩm vòng tay ôm lưng anh: "Ngày kia em có một show diễn, xin phép nghỉ một buổi tập trên câu lạc bộ."

"Đi diễn?" Thẩm Kình Vũ hơi dừng lại, ngẩng đầu nhìn cậu.

"Là một trung tâm giáo dục dành riêng cho trẻ em mắc chứng tự kỉ, bọn họ mời em tới biểu diễn cho các cháu, em nhận lời rồi."

[EDIT] [HOÀN] Anh vệ sĩ thiếu chuyên nghiệpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ