Khi cô Châu bước tới chỗ họ, hai người đã trở lại phong thái bình thường. Nhìn cả hai trên người dính đầy bụi bẩn, đoán chừng vừa rồi đuổi đánh nhau đến ngã xuống đất, cô Châu không khỏi nói:
"Nhìn hai đứa xem, lớn đầu rồi, còn ham chơi như Đoá Đoá vậy? Quần áo đều bẩn hết rồi."
Tô Ngự quay đầu nhìn lại phía sau Ngô Bỉ, người vừa ngã xuống đất chính là Ngô Bỉ. Cậu thấy áo khoác trên người hắn bám đầy bụi bẩn, đôi giày trắng mới mua cũng không tránh khỏi.
"Cởi ra, đưa áo khoác cho tôi."
"Để làm gì? Có muốn giặt cho tôi không?"
"Tôi nói thì làm đi. Sao cậu nhiều lời vậy?"
"Vậy đưa áo cho tôi."
"KHÔNG."
"Cái gì? Cậu cho rằng tôi không thể giặt sạch cho cậu sao? Yên tâm, tôi sẽ giặt cẩn thận."
Cô Châu đi theo bọn họ, nhìn trước mặt hai thanh niên đang nói qua nói lại, loại quan hệ này khiến cô có chút ghen tị. Nghĩ đến mấy ngày trước Tô Ngự đột nhiên nhắc tới chuyện kết hôn, cô không khỏi ngắt lời. "Tô Ngự"
Tô Ngự quay đầu lại nhìn cô Châu, thấy vẻ mặt xấu hổ của cô, đại khái là đoán được cô đang nghĩ gì. Cậu chầm chậm đi về phía cô Châu. "Có chuyện gì vậy cô Châu?"
Cô Châu hít một hơi thật sâu, dừng lại vài giây rồi hỏi. "Cô muốn biết, liệu cháu có thực sự phiền lòng nếu ba cháu và cô kết hôn không?"
Tô Ngự liếc nhìn bóng lưng Ngô Bỉ, nếu là trước đây chắc chắn hắn sẽ cảm thấy có chút lo lắng. Mẹ cậu đã đã rời bỏ cậu rồi tái hôn, điều cậu sợ nhất là cậu phải chia sẻ tình cảm cha con. Bởi vì thái độ của Tô Chí Cương đối với Đoá Đoá rõ ràng là tốt hơn so với đối với Tô Ngự, giống như đối xử với chính con mình hơn. Cậu đã tự hỏi liệu mình có phải là người dư thừa ở đây, kẻ bị lãng quên hay không. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Ngô Bỉ khiến cậu nhận ra mình không hề thừa, cậu vẫn còn có Ngô Bỉ. Tô Ngự quay người lại, ánh mắt chân thành, không có gì trái ý muốn của cậu.
"Cô Châu, mối quan hệ của cô và ba cháu ai cũng thấy rõ. Là con trai của ông ấy, cháu chắc chắn không muốn ông ấy sống một mình đến hết đời. Hơn nữa, cuộc hôn nhân của cô là một điều tốt cho Đoá Đoá và cháu. Nếu cô kết hôn, cháu sẽ có mẹ, Đoá Đoá sẽ có ba, trong lòng cả hai sẽ hạnh phúc."
Cô Châu nghe xong, hai mắt rưng rưng, không nói nữa mà chỉ gật đầu. Ngô Bỉ đi đến trước mặt hai người, tai hắn chăm chú lắng nghe từng lời nói chuyện của họ. Nhớ lại lúc cô Châu và Tô Chí Cương kết hôn, ở nửa sau buổi lễ, không một ai để ý đến Tô Ngự đã biến mất, họ cũng không biết trong lòng Tô Ngự đang phải chịu nỗi đau như thế nào. Ngô Bỉ đỡ xe đạp lên và vẫy tay với Tô Ngự. "Lên xe, cứ để cô Châu một mình."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Dịch | Vô Ngự Luân Bỉ] Vẻ Đẹp Không Gì Sánh Bằng - Fanfic Stay With Me
FanfictionTác giả: 月半顺嫔. Dịch bởi tôi @NguynNguyn697207 Tổng số chương: 98 chương chính + phiên ngoại (đang cập nhật). Hai thanh thiếu niên vốn không có liên quan gì đến nhau, ngay từ đầu đã không đội trời chung, trải qua nhiều chuyện bất ngờ, mối quan hệ củ...