Chương 21: ĐI CÙNG NHAU NHÉ

808 55 25
                                    

Dunk sau khi cho người tiễn khách mặc kệ khuôn mặt đang khựng lại của Joong nhanh chóng bỏ vào phòng nhốt mình trong đó. Cả ngày hôm nay đây là lúc duy nhất cậu có chút không gian yên tĩnh để thở cảm tưởng nếu còn ở ngoài đó thêm một chút thôi nhìn khuôn mặt giả dối kia nhất định sẽ ngột ngạt đến chết. Dunk gục người xuống nệm, cả cơ thể mệt mỏi đến mức không còn chút sức lực nào - chỉ trong hai ngày ngắn ngủi cả hai người cậu tin tưởng nhất lại đưa cậu từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cậu nằm im để cho nước mắt bây giờ tự chảy xuống ướt đẫm cả gối, bố của cậu đã mệt mỏi đến thế nào khi một mình gồng gánh mọi chuyện như thế này vậy mà người làm con như cậu lại vô tư không hề biết gì! Dunk nhớ đến những điều tốt đẹp bố từng dạy mình phải kiên cường chiến đấu đến cùng không được bỏ cuộc nhưng lần này người đó cho cậu một nỗi đau quá lớn, gặp cậu, quan tâm cậu, chăm sóc cậu ngọt ngào như vậy chẳng lẽ không phút nào là thật lòng sao. Người đầu tiên cậu gật đầu nhận lời yêu cũng là lần đầu nắm tay, trao nụ hôn đầu tất cả chỉ là cảm giác và rung động của một mình cậu thôi sao. Cậu trách mình quá ngây thơ, quá ngu dại để bây giờ mọi chuyện không còn cứu vãn nổi. Càng trách giận càng hối hận càng phải nhắc nhở bản thân không được lưu lại chút tình cảm nào với người đó cả.

Sáng sớm hôm sau Dunk thức dậy vội vàng đánh thức các em đến trường nhưng cả mấy đứa đều vùng vằng nhất định không chịu đến lớp, chúng sợ bị các bạn xì xào bàn tán sợ bản thân cảm thấy xấu hổ từ sau khi chuyện bố cậu bỏ trốn đã phát đầy trên các phương tiện thông tin đại chúng. Dunk cố gắng mãi mới thuyết phục được các em lên xe cho tài xế chở đến trường, xong xuôi mới quay người vào vừa đúng lúc anh rể của cậu tới. Dunk cúi chào rồi mời vào nhà sau đó xin phép được đi gọi chị cậu xuống. Mie đang nằm im trên giường đã hai ngày nhất quyết không ra khỏi phòng giờ phút này như cây cối khô cằn vừa được tưới nước nhanh chóng ngồi dậy sửa soạn trang điểm qua một chút rồi xuống gặp hôn phu. Vừa bước tới nơi kịp trông thấy người của mình đã òa khóc nức nở như trút hết bao nhiêu ấm ức.

"Em còn tưởng anh muốn hủy hôn với em chứ?"

"Anh xin lỗi vì bây giờ mới đến tìm em, chắc chắn là không có chuyện đó rồi."

"Vậy còn phía bố mẹ anh thì sao?"

"Cậu Archen đã đến nhà anh và nói sẽ lo liệu mọi chuyện nên bố mẹ anh yên tâm rồi, tuy nhiên chuyện của nhà em thời gian này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến gia đình anh không ít nên bố mẹ muốn hai chúng ta nhanh chóng ra nước ngoài học tập và sinh sống một thời gian, chỉ có cách này thôi em à."

"Vâng, em nghe theo anh."

Nhìn thấy hai người họ ôm chầm lấy nhau lúc này cũng làm Dunk thấy xúc động mấy phần, ít ra trong số họ chị của cậu tạm thời coi như đã tìm được hạnh phúc không phải chịu cực khổ gì. Mie sau đó theo anh rể ra ngoài đi dạo một chút, còn lại mình cậu ở trong phòng khách - chị Nak sáng giờ tìm đâu cũng chưa thấy. Dunk ngồi yên trong nhà chưa được bao lâu thì nghe tiếng gọi cửa, lần này không biết là ai đến nữa đây.

Mẹ của Jack theo chân chị Jam bước vào nhà trong sự bất ngờ của cậu, dù không biết đến vì chuyện gì Dunk cũng nhanh chóng đứng dậy vái chào. Cậu cho người làm mang trà tới tiếp khách nhưng bà ta vội gạt tay ra một ngụm cũng không uống, đưa vẻ mặt chán ghét mà sấn sổ hướng tới phía người đang ngồi yên trên ghế.

[Joongdunk] NHÂN DUYÊN TRÊU ĐÙANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ