Chương 13: Thật không ngoan nha!

80 4 0
                                    

Sau hai ngày đường. Xe ngựa cũng tới Túc Châu, vừa đến nơi trời cũng đã tối.

Trái hẳn với Hoành thôn nhỏ bé vắng người. Túc Châu rất rộng và cũng rất đông đúc, từ trong xe Tiểu Thanh liên tục vén màn nhìn ra bên ngoài vô cùng hưng phấn, lần đầu tiên Tiểu Thanh được đặt chân đến nơi này không tránh được mà tò mò dâng trào, dự định đêm nay sẽ có một trận đại náo.

Ba người Giản Thiên Huyền xuống ngựa đi thẳng vào khách điểm. Tiểu nhị vừa thấy ba vị cô nương xinh như tiên hai mắt sáng rực vội vàng chạy ngay đến tiếp đón. Hiểu ý Giản Thiên Huyền, Tiểu Thanh thuê hẳn hai gian phòng lớn, cũng nhấn mạnh hai từ "sạch sẽ".

Giản Thiên Huyền không thích dơ bẩn, một chút cũng không tình nguyện. Nếu để nàng phát hiện nơi này có chuột, nói không chừng nàng thực sự sinh khí mà đốt cả cái nơi này, như vậy thật không tốt.

Vừa bước chân vào phòng, Giản Thiên Huyền đã dự định tắm rửa một phen, tẩy đi mọi bụi bẩn trên người. Nghĩ thế nào làm thế nấy, Giản Thiên Huyền trực tiếp cởi ngoại bào, khi chỉ còn mỗi lớp trung y trắng lại đánh mắt nhìn sang phía Mộ Dung Cơ Uyển, cong môi cười.

"Cơ Uyển có muốn tắm trước không. Hoặc ta không ngại tắm cùng nàng, tiết kiệm thời gian a".

Mộ Dung Cơ Uyển không thèm để ý mấy lời vô lại kia, nhanh chóng lắc đầu: "Ngươi tắm trước đi".

Đoán trước Mộ Dung Cơ Uyển sẽ đáp như vậy, Giản Thiên Huyền vô tư bước vào mộc dũng, khoát hai tay đặt lên thành, hơi tựa đầu ra sau thoải mái nhắm mắt lại.

Hơi nước nhẹ nhàng bốc lên, chạm vào gương mặt nữ tử xinh đẹp nhưng lạnh lùng.

Giản Thiên Huyền hơi hé mở mắt, nhìn vết sẹo như đường chéo trên vai. Đáy mắt nhất thời không biểu hiện bất kỳ cảm xúc rõ ràng nào.

Đợi sau khi Mộ Dung Cơ Uyển tẩy trần xong cũng đã tới giờ Tuất. Trong phòng thơm ngát mùi hương dễ chịu, nàng chỉnh sửa lại trung y màu lam lần nữa mới bước đi ra, mái tóc đen xoã dài vẫn còn đọng chút hơi nước, dung nhan lúc này càng thêm kinh diễm không ai sánh bằng.

Quả nhiên sự mệt mỏi đi đường cũng nhờ vào việc ngâm mình xua tan không ít, ánh mắt Mộ Dung Cơ Uyển lúc này càng thêm ôn nhu xinh đẹp. Mắt chạm mắt cùng Giản Thiên Huyền một thân tử sắc công tử ngồi đợi sẵn từ bao giờ.

"Ngươi sao lại ăn mặc như vậy?" Mộ Dung Cơ Uyển chợt hỏi.

"Ta có đẹp không?" Giản Thiên Huyền khẽ cười chắp hai tay ra sau, bước lại gần Mộ Dung Cơ Uyển.

Nhất thời Mộ Dung Cơ Uyển cũng bị phong thái lạ mắt này của Giản Thiên Huyền tác động, gật đầu tán thành. Trong nàng bây giờ hệt như một tuấn mỹ tuyệt trần, ánh mắt vừa mang tia lạnh lùng vừa pha lẫn sự ngạo mạn. Cho dù là Hoàng đế cũng không bằng khí thế của Giản Thiên Huyền.

"Cơ Uyển từng tới đây chưa?" Giản Thiên Huyền tò mò hỏi, dừng một chút lại nói: "Chúng ta vừa đi vừa nói".

Hai người sóng vai xuống lầu.

Mộ Dung Cơ Uyển cũng không cần giấu, nhẹ cất lời: "Ta từng tới vài lần".

Giản Thiên Huyền "O" một tiếng, tiếp tục truy hỏi: "Nơi này thế nào?"

[BHTT] Hoàng hậu, mạng nàng là của taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ