Chương 12: Bất đắc dĩ nhất di hoa tiếp mộc

70 7 0
                                    


Sau khi nghe Phác Mộc nói xong Lạp Lệ Sa thẳng tắp quỳ trên mặt đất, cúi đầu biểu tình hoảng loạn không thôi.


Mà Lâm Vũ một bên thấy Lạp Lệ Sa khả năng sẽ bị xử phạt, tuy rằng hắn cũng không biết nguyên nhân trong đó, nhưng vẫn không chút do dự quỳ xuống theo.


Phác Mộc nhìn hai người trẻ tuổi nơm nớp lo sợ quỳ gối trước mặt, rốt cuộc nhịn không được lộ ra tươi cười. Năm xưa Phác Mộc cũng từng có chiến hữu không chút do dự bồi mình cùng chung hoạn nạn như vậy, phản ứng Lâm Vũ chạm đến góc mềm mại trong lòng Phác Mộc.


Phác Mộc vươn tay nâng hai người quỳ trên mặt đất dậy rồi cười nói: "Ta nhớ rõ có khoảng thời gian Phi Vũ Doanh công khai chiêu mộ doanh trưởng lần trước, yêu cầu chính là kéo ra được nhị thạch cung, như thế nào không có thấy ngươi đi báo danh a, Lạp Phi Tinh?"


Lạp Lệ Sa nỗ lực áp chế biểu tình chính mình để không bị Phác Mộc nhìn ra manh mối. Trái tim cấp tốc nhảy lên, thẳng đến khi hoàn toàn hiểu được Phác Mộc cũng không có nhìn thấu thân phận chính mình mới thở dài một hơi nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.


Lạp Lệ Sa lại lần nữa quỳ trên mặt đất thấp giọng nói: "Tiểu nhân biết tội."


Phác Mộc cũng lại lần nữa nâng dậy Lạp Lệ Sa nói: "Chẳng lẽ bổn soái liền đáng sợ như vậy sao? Để cho hai tên tiểu tử các ngươi quỳ tới quỳ lui? Ngươi có biết thanh hắc cung ngươi đeo trên lưng kia vốn dĩ là của bổn soái? Bởi vì khom lưng tổn hại mất đi chính xác liền phải đem nó bỏ đi, không nghĩ tới ngươi cư nhiên có thể kéo ra được cung của bổn soái, còn dùng nó giết hai tên Hung Nô, nào, lại đây, chúng ta cùng nhau hảo hảo trò chuyện đi."


"Vâng."


"Cảm ơn đại soái."


Phác Mộc về vị trí phía trên của hắn ngồi xuống, nhìn Lạp Lệ Sa cùng Lâm Vũ hỏi: "Bổn soái muốn nghe cái nhìn của hai ngươi về cuộc chiến hôm nay."


Thanh âm Phác Mộc vừa dứt trong đầu Lạp Lệ Sa lập tức liền hiện lên rất nhiều ý tưởng, nàng theo bản năng há miệng thở dốc, lý trí lại kịp thời ngăn nàng lại. Cuối cùng Lạp Lệ Sa chỉ có thể đem ý tưởng trong đầu tất cả nuốt trở vào.


Phác Mộc vẫn luôn nhìn Lạp Lệ Sa, hắn vô cùng thưởng thức vị thiếu niên đen gầy trước mắt này. Trong lòng Phác Mộc nghĩ: Tuy rằng Lạp Lệ Sa nhìn qua không giống tướng sĩ cường tráng phổng phao mạnh mẽ, nhưng trên người thiếu niên này có một cổ khí chất rất đặc thù. Đặc biệt là thời điểm đối mặt với người Hung Nô, toàn thân đều tản mát ra một cổ chiến ý trời sinh, nếu......
Nếu người thiếu niên này còn có thể dùng mưu kế trí lực mà nói, như vậy mình nhất định sẽ đem hắn đặt bên người bồi dưỡng chu toàn, không chừng chẳng bao lâu sau Ly Quốc liền sẽ xuất hiện thêm một vị thiếu niên trí dũng song toàn!

[LICHAENG] TRƯỞNG CÔNG CHÚA CÙNG NỮ TƯỚNG QUÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ