Chương 113: Nguyện hóa giáp rèn luyện phong sương

59 7 0
                                    



Đại hôn ba ngày sau, trước cửa tẩm điện trưởng công chúa hàng đêm đèn đỏ treo cao, công chúa phò mã kiêm điệp tình thâm như thế khiến cho toàn bộ chúng hạ nhân trong trưởng công chúa phủ trên mặt ai nấy cũng tràn đầy vẻ vui mừng.


Duy độc vị Ti Ký cô cô nào đó, sắc mặt tối tăm khó coi.


Phò mã này không hổ là người xuất thân quân ngũ, lại có thể tinh lực tràn đầy như thế, không biết tiết chế. Chỉ là cứ như thế sẽ đả thương đến thân thể của trưởng công chúa điện hạ!


Ngày thứ ba lại mặt.


Sáng sớm, Lạp Lệ Sa cùng Phác Thái Anh song song thay đổi cung trang, ngồi trên xe ngựa xuất phát đi hoàng cung.


Đi theo ngoại trừ chúng cung tì hầu hạ, còn có cô cô nhắc nhở. Ngày thứ ba lại mặt là đại nhật tử, cô cô nhắc nhở kia cần đem sự tình ba ngày này ký lục thành sách đăng báo cho Nội Đình Tư.


Hai người đi vào đại điện, đối với Phác Chiêu đang ngồi trên cap quỳ lạy hành đại lễ: "Nhi thần tham kiến phụ hoàng."


"Miễn lễ bình thân."


"Tạ phụ hoàng."


"Thuận Hỉ, dọn chỗ ngồi cho công chúa cùng phò mã."


"Vâng."


Phác Chiêu ngồi ở trên cao đánh giá nữ nhi của mình. Ba ngày sau đại hôn đã qua, nghe nói hai người cảm tình hòa thuận, nhìn thần sắc nữ nhi của mình không tồi, tâm tình đang treo lên rốt cuộc cũng thả xuống.


Đã nhiều ngày Phác Chiêu cũng suy nghĩ rất nhiều. Tuy rằng Lạp Phi Tinh này thân phận thấp kém, nhưng hắn có một câu nói không tồi: Trong thiên hạ này không ai có thể xứng với đích trưởng nữ của hắn. Một khi đã như vậy không bằng để nữ nhi của mình tự lựa chọn. Hắn cũng hiểu một phần tính tình của Anh nhi, nhìn qua ôn nhu như nước, trong xương cốt lại tự thành một cổ quật cường cùng kiên trì, cực kỳ giống mẫu thân của nàng. Nếu Anh nhi không phải thật sự vừa ý tên Lạp Phi Tinh này, cũng sẽ không hàng đêm đèn đỏ treo cao.


Phác Chiêu cùng tân phu thê nói một ít lời quan tâm, đa phần là Phác Thái Anh trả lời, Lạp Lệ Sa yên lặng nghe, mỗi khi Phác Chiêu mở miệng dặn dò, Lạp Lệ Sa liền khiêm tốn xưng vâng.


Phác Chiêu nhìn thấy bộ dáng Lạp Phi Tinh mọi chuyện đều lấy nữ nhi của mình làm đầu, liền vừa lòng mãn ý.


"Tối nay quả nhân vì hai người các ngươi thiết cung yến."


"Tạ phụ hoàng."


"Phụ hoàng già rồi, nhìn xem các ngươi huynh đệ tỷ muội nhiều thêm một chút, cũng là một chuyện vui."


Lạp Lệ Sa lặng lẽ giương mắt nhìn lên, thấy hai bên tóc mai của Phác Chiêu bạc trắng, trong chòm râu cũng thấy sương ý, xác thật là già rồi.


Phác Thái Anh lại trả lời: "Phụ hoàng chính trực đang độ tuổi xuân, Ly Quốc dưới phúc trạch của phụ hoàng tứ hải thái bình. Phụ hoàng như thế nào sẽ già."


"Ha ha ha ha ha, vẫn là Anh nhi tri kỷ." Vốn dĩ có chút đau buồn Phác Chiêu được Phác Thái Anh nói một câu an ủi liền thoải mái cười to.


Lạp Lệ Sa an tĩnh nghe, yên lặng học tập từ trên người Phác Thái Anh.


Phác Chiêu vuốt râu nói: "Lại nói tiếp Châu nhi cũng mười một, là thời điểm bắt đầu tìm kiếm người chọn làm thái tử phi. Anh nhi nghĩ như thế nào?"


Lạp Lệ Sa nhìn về phía Phác Thái Anh, chỉ thấy khóe miệng nàng nhẹ nhàng nhếch lên, trên mặt nhất phái phong khinh vân đạm, trầm ngâm một lát phương môi đỏ khẽ mở, trả lời: "Nhi thần cho rằng Đông Cung vì trữ, chuyện lựa chọn người làm thái tử phi liên quan đến nền tảng lập quốc. Châu nhi trước sau vẫn chưa có vũ tịch chi số, tính tình chưa định, phụ hoàng có thể từ trong các nữ tử thế gia chọn lựa trước vài vị lương đệ, cũng để ma luyện thêm tính tình cho Châu nhi."


"Ân, Anh nhi nói có lý, như thế liền cứ quyết định như vậy đi. Mẫu hậu các ngươi đi về cõi tiên, trưởng tỷ như mẹ, sự tình lương đệ ngươi phải lưu tâm nhiều hơn một chút."

[LICHAENG] TRƯỞNG CÔNG CHÚA CÙNG NỮ TƯỚNG QUÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ