♥Edit: sunflower2white
Cover By: ByunZaE.
.
.
.
CHAP 57:
Taeyeon lang thang không mục đích, bước trên đường lớn sầm uất náo nhiệt, cô biết sau lưng mình có người nhìn cô, chỉ trỏ về phía cô, cô rất hiểu rõ, cũng không phải vì bộ dạng của cô đẹp đẽ lôi cuốn, hay nghiên nước nghiên thành gì cho cam mà bởi vì cô biết ngay lúc cô diễn trò trước mặt các phóng viên nói cô mang thai, thời khắc đó đã biết sớm hay muộn sẽ có ngày này. Cô vốn tưởng rằng bản thân mình sẽ không đối mặt ngày này, bởi vì lúc ấy cô đã không có ý niệm muốn sống trong đầu, thế nhưng, thật không ngờ cô vẫn còn sống, cô càng thật không ngờ, cô bị cho là quái vật, bị chỉ trỏ, cô sẽ lại cảm thấy khó chịu đến như vậy, cô từng nghĩ bản thân mình sẽ không để ý, hay là cô đã tự đánh giá cao bản thân mình?
Đầu óc trống rỗng, trong lòng rất đau, rất đau,...
Mục đích của cô đã đạt được, cô đả kích người nhà họ Kim thành công, đây không phải là lúc cô nên chúc mừng sao? Đúng vậy, thế nhưng vì sao khi bị những người xa lạ này khinh miệt, xem thường, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, lại làm cô đau lòng đến như vậy?
"Cô ba, cô đã trở về." Bất giác cô đi tới nhà họ Kang lúc nào cũng không biết, người mở cửa cho cô chính là dì Park, người giúp việc trong nhà, giọng nói của dì ấy vô cùng lạnh nhạt, từ trong mắt của dì cô nhìn thấy được vẻ khinh thường.
"Mẹ tôi có nhà không?" Cô thay bộ mặt lạnh lùng, giả bộ không thèm để ý hỏi.
"Dạ, ông bà chủ, cậu chủ, cô hai đều đang ở sảnh dùng cơm."
Taeyeon nhẹ gật đầu, đi về hướng đại sảnh, bên tai truyền đến lời mỉa mai ác độc của dì Park, "Lôi kéo cái gì mà lôi kéo? Chỉ là một con điếm con, trước sau gì trời đất cũng không dung, sớm muộn gì cũng bị thiên lôi đánh chết..."
Taeyeon không hề dừng lại, đờ đẫn tiếp tục đi về phía trước.
Từ trong phòng truyền đến một trận cười giòn giã, tay Taeyeon cứng đờ đưa lên đẩy cửa.
"Ba, nếm thử chút miếng sườn chua ngọt do con làm đi, là dì dạy đó, ăn ngon lắm nha." Tiffany dốc sức giới thiệu món ăn sở trường của cô, không ngừng gắp thức ăn vào bát của cha, chẳng mấy chốc bát cơm bị thức ăn lấp đầy.
Kang Dong Won khổ không nói nổi, rồi lại không nở cự tuyệt, chỉ phải miễn cưỡng ăn một miếng, ôi, thật sự là hết sức khó ăn, thế nhưng ông lại không dám nói ra, sợ làm tổn thương tổn tâm hồn yếu ớt của con gái.
Lee Sun Chan và Kang In ở một bên âm thầm cười trộm.
"Ba, ăn ngon chứ?" Tiffany nhìn cha chờ đợi.
Kang Dong Won kiên trì gật đầu, "Ừm, rất ngon."
Kang In buồn cười ra tiếng, ông Kang trừng mắt nhìn anh một cái, anh nghịch ngợm nhìn cha nháy mắt mấy cái, cứ như muốn nói, ai da, ba nói dối nha!
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] THIÊN THẦN HỘ MỆNH | JESSTAE | K+ |
FanfictieTên gốc: Thủ Hộ Thiên Sứ. Tác giả: Lăng Phương Dịch: Bình Hói Nguồn: Tangthuvien.com Cover By Authors: Potato, ByunZaE Editer: ByunZae a.k.a ByunPeIn Bate-reader: ByunZae a.k.a ByunPeIn Disclaimer: Họ không thuộc về Au, họ thuộc về nhau... và câu ch...