Chương 10: Mặt nạ

6K 367 10
                                    

Chương 10: Mặt nạ

Thời điểm Túc Mệnh ôm Yến Tê Đồng đi đích xác dùng tới bạch nhận. Đi cửa sau, đây là phản ứng đầu tiên của nàng. Thừa dịp tất cả bị lóa mắt, nàng phi thân lên tường sau đó tiêu thất như hư không. Bọn thị vệ đều hướng ra ngoài cửa đuổi theo lại không biết Túc Mệnh không có rời phủ. Nàng quay trở ngược tới Lưu Quang Cư, ở trong một căn phòng. Ở đây lại đúng là không có một bóng người. Bất quá trong chốc lát lại có rất nhiều tiếng bước chân truyền đến. Là đại phu nhân hôn mê được đưa trở về phòng ngủ. Thừa tướng cũng theo sát sau đó, tức thì có nước hướng về ông ta phun đến. Thừa tướng quát lên một tiếng lớn, chỉ để lại chị dâu đại phu nhân, còn lại lui hết ra ngoài.

Chị dâu đại phu nhân lúc này đương nhiên là hoảng sợ, cũng vừa tức vừa hận. Bà đem tình huống đại khái nói một lần, Thừa tướng vừa nghe vừa đi qua đi lại. Bỗng nhiên hắn ngừng lại, nhìn chằm chằm vết máu trên mặt đất, nhất thời lông tơ đều dựng thẳng.

"Mợ đi ra ngoài trước đi, tập trung người có liên quan một bước cũng không cho đi." Thừa tướng bình tĩnh nói.

"Này..." Chị dâu đại phu nhân có điểm nghi ngờ.

"Ta cần một chút yên tĩnh." Thừa tướng phất phất tay.

Chị dâu đại phu nhân chỉ có thể lui xuống. Trong phòng nhất thời im lặng.

"Xuất hiện đi." Thừa tướng quét mắt nhìn khắp phòng.

"Thừa tướng quả nhiên hảo nhãn lực." Túc Mệnh đẩy cửa ra. Nàng đang đứng trước đạo môn liên thông phòng ngủ cùng thư phòng.

Thừa tướng thấy người mặc xiêm y nha hoàn hơi nghiêng người làm tư thế xin mời. Đột nhiên nghĩ tới cái gì, Thừa tướng vọt qua.

Cửa sổ thư phòng chạm trổ, chất liệu giấy nửa trong suốt để ngăn cách ồn ào bên ngoài nhưng vẫn hơi thiếu sáng, phải đốt thêm đèn mới có thể đọc sách viết chữ hay làm việc. Mà trong ánh sáng mờ này, Thừa tướng nhìn thấy ái nữ của mình - Thái tử phi Lưu Quang hôm nay sắp sửa xuất giá như bị vứt bỏ ném xuống đất, trong lòng không khỏi quặn đau.

"Lưu Quang ——" Thừa tướng bổ nhào tới, run rẩy nâng Yến Tê Đồng dậy. Khi nhìn thấy mặt của nàng liền hít hơi lạnh, lại suýt nữa phun ra máu.

Nếu nói mỹ nhân như ngọc, không tỳ vết là thượng phẩm thì viên ngọc này đã nứt, trong mắt một số người đại để còn không bằng mái ngói lành. Hôm nay vốn là ngày thay đổi Yến Tê Đồng cả đời vận mệnh lại phát sinh biến cố đem đường số mệnh của nàng dẫn về hướng hoàn toàn khác.

"Nàng bị làm sao?" Thừa tướng khàn giọng hỏi.

"Ta đã điểm huyệt hôn mê, hiện tại nàng sẽ không thấy đau đớn. Ông cũng biết vết thương đó là ai làm đi?" Túc Mệnh đứng ở một bên, thản nhiên hỏi.

"Nếu ngươi không xuất hiện, có lẽ kết quả sẽ không như thế." Thừa tướng trừng đỏ mắt, nói xong hạ Yến Tê Đồng xuống chuẩn bị liều mạng.

"Ông cũng biết trên đời này còn có người có thể cứu nàng?" Túc Mệnh cũng không để ý, mà là cúi người chỉ tay lau máu trên mặt Yến Tê Đồng, nói.

[BáchHợp-Edit Hoàn] Chiết Yêu - Mộ Thành TuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ