Chương 44: Hoàng đế giá đáo (VII)

4.6K 279 36
                                    

Chương 44: Hoàng đế giá đáo (VII)

Lưu Quang ngồi ở phòng khác chờ Túc Mệnh tắm, rồi bị nha hoàn kêu đi vào.

Túc Mệnh nằm nghiêng mép giường - tư thế phi thường mê người. Lưu Quang vừa mới bình tâm lại bị xao động; nàng thậm chí còn nghĩ mình nên nhảy vào liễu liêm hồ ở phía trước dùng nước lạnh để yên tĩnh một chút rồi hẳn vào. Có điều, bây giờ Túc Mệnh ngoắc nàng lại; trước người Túc Mệnh đặt một lư hương có cắm sáu cây nhang thuốc, đây là chế tác của Phượng Thành dùng để xông mặt, phương pháp này đã rất thịnh hành ở Vân Điếu Bàn, là thuật dưỡng nhan mà mọi người sẽ dùng sau khi tắm xong. Bất quá bởi vì lần đầu tiên Túc Mệnh sử dụng, nàng vừa muốn ngoắc lưu quang, lại còn phải phòng ngừa hít phải hương nhang cho nên ngoắc ngoắc được một lát đã quạt ra. Lưu Quang thấy Túc Mệnh ngoắc tay, lúc này mới bất chấp mà đi. Nhưng vẫn không dám đến quá gần, nàng chỉ ngồi xa xa ở cạnh giường.

"Như thế nào, " Túc Mệnh tựa tiếu phi tiếu hỏi: "Nàng vĩnh viễn bảo trì khoảng cách này với ta sao?"

Lưu Quang chậm rãi dời qua.

Túc Mệnh mặc chiếc váy buộc đến ngực và khoác ngoài một sa y cực mỏng. Ngay cả thủ cung sa trên tay cũng không che được.

"Nàng muốn nói gì với ta?"

Túc Mệnh theo ánh mắt Lưu Quang nhìn về tay mình, rồi lui về phía sau tựa vào giường, kể một câu chuyện xưa.

Câu chuyện này vốn không liên quan gì đến Túc Mệnh, nhưng nàng là Tri Ngọc đại sư nên vĩnh viễn không thoát khỏi liên quan.

Đó là câu chuyện về hoàng đế đời thứ ba và Tri Ngọc đại sư đời thứ ba.

Vì độ phù hợp giữa hoàng đế và Tri Ngọc đại sư, nguyên bản người kế nghiệp Tri Ngọc đại sư đời thứ ba đã được chọn trước khi thái tử đăng cơ và sẽ được công bố ngay khi thái tử được kế vị. Song, hoàng đế đời thứ ba và Tri Ngọc đại sư đời thứ ba đã phát sinh tình cảm từ lâu. Bọn họ biết nếu bị công khai thì sẽ không có khả năng ở bên nhau, vì thế ngay lúc đó, thái tử bắt chước hoàng đế khai quốc, nghĩ là khi mình lên ngôi sẽ từ từ dàn xếp, đem Tri Ngọc đại sư ban thưởng phi danh, để nàng có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Sự tình vốn rất thuận lợi, nhưng trước khi hoàng đế bố cáo đã thương nghị cùng hoàng hậu. Bởi vì hoàng hậu là chủ sự hậu cung, tất nhiên nàng cũng phải ra mặt. Có điều, đâu ai ngờ được rằng hoàng hậu ngoài mặt thuận theo hoàng đế, mà sau lưng lại thương thảo việc này với gia tộc của mình. Kết quả, dĩ nhiên kế hoạch của hoàng đế không thành! Hoàng hậu sợ Tri Ngọc đại sư đến hậu cung sẽ ảnh hưởng tới thế lực của mình, và nàng cũng không phải là hoàng hậu đời thứ nhất, cho nên đã ngăn cản hai người. Tri Ngọc đại sư vốn là người rất đơn thuần, so với việc cho nàng làm Tri Ngọc đại sư, nàng tình nguyện được ở cạnh quân lâu dài hơn. Nhưng nàng cũng không ngờ bởi vì thân phận đặc thù của mình, chẳng những không thể ở gần hoàng đế mà ngược lại bị ép buộc ngày càng xa. Âm mưu đấu đá trong đó dĩ nhiên cũng liên miên một thời gian, cuối cùng, hoàng đế từ bỏ. Hứa hẹn vĩnh viễn không được thực hiện, Tri Ngọc đại sư bi thương cực điểm. Và rồi nàng luyện thành một lời nguyền cho thủ cung sa dùng cho Tri Ngọc đại sư các đời tiếp theo để cảnh báo.

[BáchHợp-Edit Hoàn] Chiết Yêu - Mộ Thành TuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ