"Jiyeon..."
Đây là lần thứ hai Jiyeon nghe được Hyomin gọi tên mình nghiêm túc như vậy. Trong trí nhớ, nữ nhân này luôn luôn vẻ mặt cười cợt kêu mình là "Park đại ngục trưởng". Thỉnh thoảng lúc làm nũng cũng sẽ kêu nhũ danh "Yeonie". Nhưng mà Jiyeon biết, hai kiểu xưng hô đó, cái trước là trào phúng, cái sau là đùa cợt.
Trong lòng nàng, cũng chỉ có trong tình huống mà Hyomin kêu đúng tên Jiyeon thì mới là dễ nghe nhất.
Thanh âm kia trầm thấp dịu dàng, lộ ra một loại cảm xúc không thể diễn tả thành lời. Vừa quyến luyến, lại vừa như cầu khẩn. Tóm lại, cho dù là cái gì, thì lúc nghe được Hyomin gọi mình như vậy, Jiyeon cũng không nỡ thương tổn nữ nhân này.
"Cô..."
"Hư... Đừng nói gì cả." Đang định mở miệng, đôi môi lại bị ngón tay đối phương đè lại. Jiyeon nhìn Hyomin nằm đè lên người mình, đưa tay vây quanh lấy người nàng. Lại không nghĩ rằng động tác đó làm cho đối phương cười nhạo mình.
"Muốn tôi sao?" Hyomin ngẩng đầu hỏi Jiyeon, trên mặt vẫn là bộ dạng cười cợt vô tâm vô phế. Nhưng mà ở đáy mắt kia lại loé ra cái gì đó, như giọt nước, như là nước mắt. Jiyeon không hề thích nhìn thấy Hyomin như vậy, nàng mơ hồ cảm thấy, nữ nhân này sở dĩ như vậy, là vì người mà lúc hôn mê nàng kêu tên có liên quan.
Có đôi lúc, Jiyeon rất muốn hỏi Hyomin, người nàng gọi tên Sunie kia rốt cục là ai. Nhưng mà lời định ra khỏi miệng, lại bị chính mình nuốt trở lại. Nàng định lấy thân phận gì để hỏi Hyomin? Mà đối phương, lại dựa vào cái gì để trả lời mình?
Mỗi người, trong lòng đều có những chuyện thầm kín không muốn chia sẻ. Jiyeon tin rằng lòng nữ nhân Hyomin này cất giấu không ít hơn so với mình.
"Tôi bây giờ không có hứng cùng cô làm chuyện này, nếu cô thấy thân thể đã khoẻ rồi, tôi gọi cảnh vệ đưa cô về phòng giam." Jiyeon giận tái mặt trả lời, quả nhiên, nàng không nên mất cảnh giác trước trước nữ nhân này. Cảm xúc của mình, vì nàng khoái hoạt mà sung sướng, lại vì nàng khổ sở mà tăm tối.
Điều này, cũng không phải là cái gì tốt đẹp.
"Thế nào? Chị sợ giống như đêm đó không khống chế được làm đau tôi sao? Hay là... Jiyeon trưởng đối với việc chơi đùa lại không hề có hứng thú?" Hyomin vừa nói, vừa hướng sát vào Jiyeon, vươn cái lưỡi liếm vành tai nàng. Một người không thích tiếp xúc với người khác chưa từng bị kích thích như vậy sẽ ra sao? Jiyeon chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác kì quái từ chỗ vành tai bị Hyomin liếm tràn lan tới bụng, làm cho thân thể cũng run lên.
"Có cảm giác phải không?" Hyomin hỏi Jiyeon, đem tay định cởi quần áo của nàng, nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị đối phương nắm chặt.
"Hyomin, tôi nói rồi, đừng có lặp lại chuyện đêm đó với tôi!" Jiyeon thực sự rất chán ghét Hyomin của lúc này, nữ nhân này chẳng lẽ không thể an phận được một chút sao?
"Ha ha, được! Chị không làm, để tôi làm cũng được!" Đang lúc Jiyeon tự hỏi, thì đùi của nàng đã bị một thứ nóng rực mịn màng dính chặt lấy. Đều là nữ nhân, dĩ nhiên Jiyeon không thể không biết đấy là cái gì. Nhìn Hyomin đung đưa chiếc eo nhỏ như không có xương, dùng chỗ tư mật kia ma sát vào bắp chân của mình.
![](https://img.wattpad.com/cover/110352838-288-k367660.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngục Giam Tình Ái (MinYeon) [Cover] HOÀN
FanficTác Giả: Hiểu Bạo Editor: Codex, YUI, Hoàng Kỳ (Tiểu Jin) Cover: Gà Con Truyện có đăng tại Bách Gia Trang Lưu ý: truyện này mình chỉ cover lại nên mong các bạn đừng đem truyện đi cover lại khi chưa có chưa sự đồng ý của tác giả (hay của mình), th...