Cự Giải và Bảo Bình về nhà,cả hai liền dọn dẹp nhà cửa một chút. Cự Giải biết những ngày này gia đình rất bận rộn và mệt mỏi,cô cảm thấy có lỗi khi về Khương gia,nhưng Thiên Yết đã bảo cô cứ về đi,ai trong Triệu gia cũng biết chỉ cần Bảo Bình không có ở nhà,họ liền dùng mọi cách bắt ép Cự Giải về Khương gia với mọi lý do.
-Chị Song Ngư sao rồi anh?-Cự Giải biết bệnh tình của Song Ngư,cô muốn đến bệnh viện với Song Ngư,nhưng 1 bước cũng không thể rời họ Khương,chỉ đành đợi Bảo Bình về.
-Rất tệ,đã là giai đoạn ba rồi,anh không nắm chắc còn sống được bao nhiêu lâu,nhưng không thể lâu dài. Những ngày này Xử Nữ túc trực trong bệnh viện,chị Thiên Yết lo việc nhà xong cũng đi vào lo cho chị ấy để Xử Nữ ngủ một lát.
Nghe Bảo Bình nói,Cự Giải thấy mình có lỗi,Song Ngư đối tốt với cô thế mà khi đổ bệnh cô lại không thể đến bên thăm hỏi. Thiên Yết phải lo việc gia công,những việc thu chi,ruộng đất ở các tỉnh của Triệu gia,rồi tất bật vào lo cho Song Ngư. Tính ra Cự Giải không làm được gì cho Triệu gia.
-Em đừng buồn,không ai trách em cả,tất cả điều biết nỗi khổ của em. Đừng tự trách mình,thay vì cứ tự dằn vặt thì bây giờ vào thăm Song Ngư đi.
Như đọc được suy nghĩ của Cự Giải,Bảo Bình nhanh chóng đưa cô ra xe. Anh biết Cự Giải sống rất tình cảm,chỉ cần 1 việc nhỏ thôi cũng làm cô day dứt rồi nói gì đây là việc khá quan trọng.
Bảo Bình đưa Cự Giải đến bệnh viện,rồi để cô đến phòng Song Ngư,còn anh phải quay về công ty với Thiên Bình và Kim Ngưu.
Cự Giải đến phòng bệnh của Song Ngư,cô khẽ đẩy cửa vào thì Xử Nữ bước ra.
-Em về rồi à?
-Vâng-Cự Giải cúi đầu chào Xử Nữ.
-Khương gia đối tốt với em chứ?-Xử Nữ hỏi thăm,anh biết gia đình của Cự Giải như thế nào mà.
-Cũng bình thương thôi-Cự Giải cười-Chị ấy sao rồi anh? Em xin lỗi mấy ngày nay em không thể đến-Cự Giải cúi đầu xin lỗi.
-Không ai trách em mà,em vào đi,anh xuống dưới mua tí cháo cho Song Ngư,chị Thiên Yết tối nay mới có thể vào-Xử Nữ nói rồi mở cửa cho Cự Giải,còn anh thì đi xuống bệnh viện mua cháo.
Cự Giải bước vào thật nhẹ,vì nghĩ Song Ngư ngủ.
-Cự Giải-Song Ngư mở mắt,cất giọng yếu ớt gọi tên cô.
Cự Giải vội chạy lên bên giường,đỡ Song Ngư ngồi dậy,chèn gối ra sau để Song Ngư dựa lưng vào.
-Chị thấy sao rồi?-Cự Giải ngồi cạnh Song Ngư,nắm lấy bàn tay xanh xao,gầy gò của Song Ngư.
-Chị không sao đâu-Song Ngư cười nhẹ.
Vẫn nụ cười tươi sáng đó không hề thay đổi dù cho thời gian sống chẳng còn được nhiều.
Cự Giải nhìn Song Ngư đã tiều tuỵ đi,gương mặt xanh xao,suối tóc vàng chanh mượt mà ngày nào giờ chỉ thay bằng một cái nón len để che đi mái tóc đã không còn.
Thật sự mọi thứ đã thay đổi nhanh vậy sao? Bệnh tình đã huỷ hoại con người xinh đẹp kia sao? Nhìn không khỏi sót xa,nhưng cái đau lòng nhất vẫn là nụ cười sáng kia,đôi khi thà là chị khóc còn hơn là cứ cười tươi như thế khiến người khác nhìn vào không khỏi day dứt trong lòng. Sợ một ngày bất ngờ không còn được nhìn thấy nụ cười toả nắng đó thì sao? Cự Giải thấy tim mình thắt lại,muốn khóc nhưng cô không thể khiến Song Ngư càng tủi thân được,nên vẫn cố nén nước mắt vào trong,vẫn cười nói với Song Ngư để cô ấy tạm quên đi cô đơn và buồn tủi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 chòm sao) Số phận
FanfictionAuthor:Gin Fic:(12 chòm sao) Số phận Length:Longfic Category:Hành động,tình cảm