Song Tử lang thang trên hành lang trường học. Hôm nay Thiên Bình không đến lớp anh lên công ty có việc. Cự Giải với Bảo Bình thì bận đi đâu qua trường khác dự lễ, chỉ có Song Tử là thảnh thơi đi lung tung.
Cô tới 1 băng ghế ngồi xuống lấy thức ăn sáng Thiên Yết chuẩn bị cho cô còn có cả cây kẹo mà Bạch Dương nhét vội cho cô ăn đỡ chán. Nghĩ mình cũng thật may mắn trong cuộc đời đau khổ này gặp họ là may là phước. Thật sự cô không bao giờ nghĩ đến cuộc đời mình sẽ yên vui sớm như vậy nhưng số phận đã tha cho cô chưa? Đã ngưng dày vò cô chưa? Rồi sau này cô ổn không?
Mọi thứ điều phải lo nghĩ,thật sự một đứa 17 tuổi như vậy có phải là quá buồn không? Cô có may hơn Bạch Dương,Thiên Yết hay Ma Kết không? Hay có thiệt thòi hơn Cự Giải và Song Ngư? Và đặc biệt tại sao một thiếu gia nổi tiếng của Triệu gia như Thiên Bình thiếu chi bóng hồng mà lại chọn cô một con gái bình thường,bạc phận,khốn khổ như vậy?
Mỗi người một số phận,một định mệnh xoay sở thế nào cũng là định mệnh tạm thời còn số phận chẳng mấy lay chuyển.
Song Tử cười trừ,mở hộp cơm còn nóng hổi thơm phức do tài nấu ăn của chị Thiên Yết khiến bụng cô mau chóng biểu tình. Lấy đũa ra định ăn thì có ai đứng trước mặt cô,ngước gương mặt ngơ ngác lên đôi mắt màu xanh lục mở to hoảng hốt cực độ
-Ái Vân!!Ái Vân là con của mẹ kế cô người cũng gây khó khăn không ít cho cô trong những ngày tháng sống trong căn nhà đó.
-sao thế? Làm gì mà hoảng loạn thế? Sợ à?-Ái Vân nắm lấy mái tóc Song Tử xách lên khiến hộp cơm đổ xuống
-mày...vẫn ngây ngốc nhỉ? Con bạn Cự Giải của mày đâu? Tụi bây chỉ giỏi đeo bám họ Triệu mà thôi,à mà Thiên Bình đâu nhỉ hay chán mày rồi? Đồ con khốn-Ái Vân hất mạnh Song Tử vào tường làm trán cô chảy máu-Đập nó cho tao,quay video lại cho tao-Ái Vân hét lên một đám con gái lao vào đánh Song Tử đứa thì đá đứa thì đập rồi nắm tóc,hành hạ cô. Do choáng váng do vết thương nên Song Tử không đủ sức chóng cự mặc kệ tụi nó đánh đập
Sau một trận đập chán chê tụi nó bỏ cô ở đó. Cô mệt mỏi ngồi dậy,nước mắt ứa ra nhưng cô không muốn gọi cho Cự Giải hay Bảo Bình và mọi người đặc biệt là Thiên Bình
Cô gắng gượng dậy,leo lên cái rào gần đó để ra ngoài vì bây giờ hình dạng như vậy chẳng vào lớp được.
Mệt nhọc trượt xuống,cô lê lết đi trên con đường nắng gắt với đầu tóc bù xù,quần áo xộc xệch và nhiều vết bầm,vệt máu khoé môi,trán chảy máu rát cáy khiến mọi người nhìn cô không khỏi nghị nghi.Bước chân mệt mỏi trên đường mặc cho bao lời mỉa mai chỉ vào cô.
-Song nhi em đi đâu đây,sao vậy nè,ai? Ai đánh em?-tiếng của Ma Kết vang lên khiến cô choàng tỉnh,ngước đôi mắt đã tràn lệ lên oà khóc trong lòng Ma Kết như đứa con nít
-nói...nói chị nghe ai làm em ra như vậy?-Ma Kết sốt vó vút vút mái tóc rối bời,bộ quần ái nhăn nhúm,săm soi vết thương của Song Tử không khỏi lo lắng
-em...em...-Song Tử nói không ra tiếng
-Chị đưa em về,Nhân Mã cũng ở đây,đi theo chị-Ma Kết dìu Song Tử đi nhưng Song Tử níu lại
-sao vậy?-Ma Kết cúi xuống ôm Song Tử vào lòng
-đừng...đừng đưa em gặp đi Thiên Bình nha-Song Tử nấc nghẹn
-ừ...ừ chị đưa em đến bệnh viện không gặp Tiểu Thiên-Ma Kết hứa nhưng thật ra cô đang ước Thiên Bình ở đây để biết ai gây ra việc này
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 chòm sao) Số phận
FanficAuthor:Gin Fic:(12 chòm sao) Số phận Length:Longfic Category:Hành động,tình cảm