Chapter 11: Tránh ra

6.8K 376 30
                                    

Ma Kết mệt mỏi bước ra khỏi trường,giữa cái nắng oi bức mùa hạ càng khiến cô khó chịu.

Đi được một đoạn đường khá xa khỏi trường Đại Học,Ma Kết thấy một người đàn ông quen thuộc đang đi về phía mình
-Chào con-Ông ta nở nụ cười thân thiện
-Chào ông-Ma Kết nói rồi định bước qua nhưng ông ta chặn đầu lại
-Con đi đâu mà gấp thế,dượng có chuyện muốn nói với con
-Tôi và ông có chuyện để nói à?-Ma Kết nhíu mày
-Con đừng vô tình như thế ta chỉ muốn nói chuyện một chút thôi mà
-Vậy thì vào quán nước bên kia đi-Ma Kết nói rồi bước đi trước

"Ma Kết!! Ông ta là..."

Cả hai vào quán nước
-Có chuyện gì nói nhanh đi tôi có việc gấp-Ma Kết có vẻ khó chịu
-Ta đã có lỗi với mẹ con và con nên ta muốn xin lỗi thôi
-Việc đó thì ông hãy đi xin lỗi bà ấy còn tôi từ lâu đã chẳng còn gì với ông và cũng chẳng có gì để nhận lời xin lỗi-Ma Kết cười khinh bỉ
-Chắc con hận ta lắm
-Tôi không hơi đâu mà hận con người như ông-Ma Kết cảm thấy nực cười với cảnh trước mắt

Bỗng có một cậu bé bước tới chỗ Ma Kết
-Chị ơi có người muốn gặp chị ở ngoài kia
-Ừm,cảm ơn em-Ma Kết cười cảm ơn
-Tôi ra ngoài một chút Ma Kết nói rồi đứng dậy bước ra ngoài và cùng lúc đó người cha dượng bỏ 1 thứ gì đó vào trong ly của Ma Kết

-Không có ai cả?- Ma Kết bực mình bước vào,uống lấy một ít nước
-Ông cần gì?-Ma Kết
-Ta không cần gì,chỉ muốn xin lỗi con thôi,thôi ta đi đây-Nói rồi ông ta bước ra ngoài

"Gì chứ? Không cần gì mà gặp mình chỉ để xin lỗi thôi sao"

Ma Kết khẽ thở dài rồi đi ra ngoài nhưng vừa đi được một đoạn thì cô bắt đầu thấy choáng và buồn ngủ rồi một chiếc xe màu đen cùng 1 người đến và tống cô lên xe khi cô đã không còn sức chóng cự

----------------------
-Có chuyện như vậy sao?
-....
-Vậy chị đi theo họ rồi em sẽ tới liền

Điện thoại tắt,ánh mắt của người đó hằn lên sự tức giận tột độ.

Mở hộc tủ lấy 1 cây súng bạc,khẽ cười nhạt rồi bước đi
-----------------------
Ma Kết tỉnh dậy thì cô đang bị trói chặt bởi dây thừng quanh người,Ma Kết cố gắng nới lõng dây trói ở tay
-Đừng cố chóng cự nữa-Một giọng nói nam vang lên,căn phòng cũng sáng đèn lộ ra một gương mặt đầy đểu cán
-Nhân Minh-Ma Kết trừng mắt nhìn hắn
-Chào em,lâu không gặp-Hắn nâng cằm Ma Kết lên nhưng cô liền hất ra
-Muốn gì?-Ma Kết vẫn chẳng chút sợ sệt hay nể nan
-Muốn những gì thuộc về mình,cũng phải cảm ơn ba dượng em không có ông ấy dụ dỗ em thì bây giờ chắc anh không bắt được em-Minh Nhân cười đểu chỉ về người đàn ông đang đứng một gốc
-Ông...khốn nạn-Ma Kết căm phẫn gầm lên
-X...xin lỗi nhưng ta cần tiền để trả nợ-Ông ta không dám nhìn thẳng Ma Kết
-Bần hèn-Ma Kết khinh bỉ nhìn người đàn ông kia
-Ông có thể đi rồi-Minh Nhân phất tay ra hiệu ông lui ra

Bây giờ trong phòng chỉ còn hai người
-Thả tao ra-Ma Kết nghiến răng
-Em thật cứng cỗi tôi tưởng em sẽ khóc toáng và la lớn tên Nhân Mã chứ-Nhân Minh vuốt ve gương mặt của Ma Kết
-Bỏ tay mày ra khỏi tao-Ma Kết hất mặt ra khỏi bàn tay hắn
-Vậy sao? Thế em có bản lĩnh nói câu này với Nhân Mã không?-Hắn nhếch mép
-Không cần bản lĩnh chỉ cần không phải là mày thì tao sẽ không nói-Ma Kết cười khinh bỉ

(12 chòm sao) Số phậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ