Sau khi mọi chuyện ở Nhật ổn thoả,Nhân Mã quay trở lại Pháp tiếp tục với công việc của mình. Anh đi cùng Sư Tử.
Nhân Mã rất thích Pháp,không phải vì khung cảnh lãnh mạn,hay những nơi xa hoa sang trọng tại đây mà chỉ vì một loài hoa sắc tím-Lavender.
Provence-Một thành phố cổ kính của Pháp,nơi những đoá hoa Lavender nở rộ vào đầu tháng 6 tại một miền quê yên tĩnh Luberon. Cứ đến tháng 6,những cánh đồng Lavender trải dài sắc tím,mang theo dư vị yên bình,một tình yêu vĩnh cửu,thuỷ chung và người con gái ấy cũng rất yêu Lavender.
-Ngày mai anh sẽ đến Luberon-Nhân Mã nhỏ giọng,ánh mắt đăm chiêu nhìn ra phía cửa sổ.
Sử Tử ngước mắt lên nhìn anh trai,hình ảnh điềm tĩnh đến cô độc,ánh mắt cứ nhìn chằm ra cửa sổ,đôi khi lại khẽ thở dài trong vô thức.
Anh biết anh trai của anh vì sao lại đến Luberon,là vì loài hoa và thiên thần đã mất của anh ấy. Một chuyện tình buồn đã mãi ngủ yên dưới lòng đất lạnh lẽo,mãi chẳng nở nụ cười nữa.
Cô gái đó là đoá hoa Lavender đã qua một lần rực nở.
-Vâng,anh đi đi,công việc cứ để em sắp xếp.
-Ừ.
Nhân Mã đứng dậy,bước chậm từng bước đến trước cửa phòng: Ngủ sớm đi,ngủ ngon.
Anh đóng cửa phòng,Nhân Mã bước đến giường,cầm lấy bức hình trên tủ,đôi mắt ánh lên nỗi niềm buồn thương,nụ cười gượng gạo nhìn cô gái đang cười tươi rói trong bức ảnh.
-Anh nhớ em.
Anh cũng không biết phải nói sao cho đúng nữa,nói "Anh nhớ em" cũng không phải là đủ,cảm xúc của anh day dứt và đau khổ hơn cả từ "nhớ" đầy da diết này. Nhân Mã ngắm nhìn cô gái đó,nụ cười anh yêu giờ chỉ có thể thấy trong hình ảnh vô tri,hay chỉ đơn giản ôn lại hoài niệm trong tiềm thức của chính mình,tự mình sống trong quá khứ,những kỷ niệm đó mãi chẳng thể gọi là hoài niệm,vì anh chẳng biết bao giờ có quên được người đã xa.
"Lavender nở rồi em à,ngày mai anh sẽ đến đó. Anh chẳng biết em có thể ngắm nó cùng anh lần nào nữa không? Kiếp sau vốn dĩ chỉ là lời nói không căn cứ,anh không muốn tin nhưng càng không muốn bát bỏ vì chỉ có "Kiếp sau" chúng ta mới có thể 1 lần nữa ngắm nhìn dải Lavender trải dài đến chân trời. Chỉ có thể là thế."
Anh đến Luberon khi đó chỉ mới là 5 giờ sáng,trời còn tối và lạnh,Nhân Mã với cái áo khoác dài,bước đi trong màn đêm tĩnh lặng có phần cô đơn của Luberon. Cái không khí lạnh lẽo ôm trọn lấy thân thể anh dù đã có lớp áo khoác dày,cái lạnh không khí và cái lạnh của tâm hồn anh nữa.
Nhân Mã đã phải đi một quãng đường khá xa để đến được cánh đồng Lavender rộng lớn,trải dài như thể tận chân trời xa. Mùi hương Lavender,một mùi hương không thể lẫn với bất kỳ loài hoa nào khác. Nó không nồng đầm như hoa hồng quyến rũ,không thanh mát như bạc hà,chỉ đơn giản là mùi hương thanh thoát,nhẹ nhàng làm cho tâm hồn người cảm nhận được sự dễ chịu đến yên bình. Nhân Mã bước dọc theo hàng Lavender tím ngọt ngào,nổi bật giữa bầu trời sắp đến bình minh.
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 chòm sao) Số phận
FanfictionAuthor:Gin Fic:(12 chòm sao) Số phận Length:Longfic Category:Hành động,tình cảm