"Ta sẽ dùng hành động để chứng minh ." Mộc Hi Ngôn không cho phép nàng nghi ngờ lời nói của hắn, từng câu từng chữ này đều động đến nơi sâu nhất trong lòng của Lạc Y Cầm.
Điều chỉnh lại cảm xúc, Lạc Y Cầm nhàn nhạt nói: "Tuỳ ngươi đi."
Trong lòng nàng sớm đã nổi lên ngàn tầng sóng, nhưng nghĩ đến bộ dáng của mình bây giờ, ánh mắt liền trở nên ảm đạm.
Sáng sớm hôm sau, mấy người đi về Lăng Việt Quốc, riêng Cung Y Lâm lại không có đi cùng, hắn còn có trách nhiệm của hắn, Ly Yên để Nhược Phong, Nhược Vũ ở lại giúp hắn, dù sao trừ bỏ Ly Yên ra, cũng chỉ có Nhược Phong, Nhược Vũ là có thể sai bảo người của Ngưng Yên Cung mà thôi.
"Nương tử, có muốn ăn một chút hoa quả hay không?"
Trên xe ngựa, Lăng Dạ Vũ hai tay bưng hoa quả đưa về phía Ly Yên, khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị. ( bưng cả 2 tay a , e nói này Vũ ca... nương tử... ko fai mẹ con a T_T)
Ly Yên trợn trắng cả mắt, nói: "Không cần gọi ta nương tử."
"Nhưng nàng chính là nương tử của ta a!" Lăng Dạ Vũ nháy đôi mắt trong suốt vô tội, bĩu môi nói. ( ôi~ ^:)^ )
Khoé miệng Ly Yên giật giật, ngón tay bạch ngọc thẩy một trái nho xanh vào miệng, sau khi nuốt xuống liền nhắm mắt lại ngủ.
Thấy vậy, Lăng Dạ Vũ cười sủng nịch, cởi áo khoác của mình choàng lên trên thân thể nàng, động tác cực kỳ nhẹ nhàng, sợ sẽ quấy rầy đến nàng.
Tình cảnh ngọt ngào ấm áp như vậy ,khiến Lạc Y Cầm vui vẻ cười, cuối cùng sư muội của nàng cũng đã tìm được một nam nhân yêu thương muội ấy.
Mộc Hi Ngôn nhẹ nhàng cầm tay nàng, truyền cho nàng ấm áp, Lạc Y Cầm không rút tay về, vẫn để cho hắn nắm chặt, nàng có thể cảm nhận được đôi tay này có thể mang lại cho nàng cảm giác an toàn.
Trong không khí tản ra hương vị ấm áp, yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hít thở, lại ẩn chứa tình cảm nồng đậm sủng nịch của hai nam nhân .
"Gọi Vân Mặc qua Yên Huân Các gặp ta đi." Vừa về đến Vũ Vương Phủ, Ly Yên liền ôn nhu nói với Lăng Dạ Vũ.
Một thái độ này của Ly Yên lại khiến Lăng Dạ Vũ hưng phấn không thôi, trước giờ nàng chưa từng dùng giọng điệu ôn nhu như vậy nói chuyện với mình a!
Ly Yên và Lạc Y Cầm cùng đi vào Yên Huân Các, tuy đã tuyên bố hoà ly, nhưng Yên Huân Các vẫn giữ nguyên như cũ, người trong vương phủ cũng đều biết Vương gia của bọn họ rất yêu thương Vương Phi, chỉ là không biết vì sao lại hoà ly.
Cảm giác có chút không khoẻ Ly Yên nghiến răng gắng gượng , ngực không ngừng truyền đến từng trận đau nhói, nếu mà bây giờ nàng lại dùng nội lực trị thương, chỉ sợ lục phủ ngữ tạng đều sẽ bị tổn thương nghiêm trọng mất.
Ly Yên nhẹ nhàng tháo khăn che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ. Lần trước gã vào vương phủ thì phải đeo cái khăn che mặt, còn bây giờ mọi người ở đây đều đã thấy qua diện mạo thật của mình, nên cũng không cần phải che dấu nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cưng chiều vương phi chí tôn
General FictionLưu về với mục đích để đọc cho dễ nguồn: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=317177