Chương 44: Cứ thoải mái hét to lên một chút

5.5K 40 1
                                    

  Đồng tử trong mắt Thi Nam Sênh co rút lại, hầu kết cuộn lên cuộn xuống, cúi đầu há miệng ngậm lấy điểm hồng như hạt ô mai bên phải của cô.

  "Đừng mà...!" Thiên Tình hoảng sợ kêu lên, uốn người muốn thoát khỏi anh.

  Cô không thể phơi bày trắng trợn trước mặt anh như thế, làm vậy chỉ càng khiến cô cảm thấy xấu hổ và nhục nhã....  

  Dường như không hài lòng bởi sự chống cự của cô, Thi Nam Sênh trừng phạt bằng cách cắn lên điểm hồng kia một cái.  

  Hài lòng khi nghe được cô kinh hãi hét lên, anh mới ngẩng đầu, đáy mắt phức tạp nhuốm màu dục vọng, "Nếu cô không ngại tất cả mọi người trong công ty đều nghe được tiếng rên la này của cô, thì cứ thoải mái hét to lên một chút nữa."  

Bị lời cảnh tỉnh này, Thiên Tình chỉ biết cắn chặt môi ngậm miệng lại.

  Cô không thể đẩy anh ra, cũng không có cách nào để đẩy được, cảm thấy toàn thân khó chịu như sắp tan chảy thành nước. Nước mắt cũng từ từ trượt khỏi hốc mắt lăn xuống.  

  Cô như thú con đáng thương thút thít giãy giụa để mong thoát khỏi gông xiềng, nhưng chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng.  

  "Cốc, cốc, cốc,...." Cửa phòng làm việc đột nhiên bị người từ bên ngoài gõ vọng vào.

Thiên Tình sững sờ, cơ thể cương cứng như hóa đá.

  Nhưng người đàn ông đang vùi ở trước ngực cô vẫn bình thản ung dung vuốt ve thưởng thức. Chỉ điềm tĩnh 'Ừ' một tiếng bằng giọng mũi.  

  Sự bình tĩnh tự nhiên đó, người khác không thể nào nhận ra hiện anh đang làm một chuyện ác liệt tới cỡ nào.

  "Tổng giám đốc, Liễu tổng bên UMA đã đến, đang ở phòng họp đợi anh ạ." Là tiếng của Trần Lâm.

  "Ừ." Anh tiếp tục lạnh nhạt đáp lại một tiếng.  

  Ruột gan Thiên Tình rối bời, không biết rốt cuộc anh sẽ đi hay vẫn muốn tiếp tục.

  Đang suy nghĩ xem mình có nên la lớn cầu cứu hay không, thì anh lại mút một cái thật mạnh lên ngực cô, mút đến khi nơi đó xuất hiện một dấu vết đỏ tươi mới chịu bỏ qua.  

  Được thả, toàn thân Thiên Tình như bị rút hết hơi sức, men theo cánh cửa trượt dài xuống  

  Nước mắt cũng theo sau rơi tí tách lên sàn nhà....  

  Tay cô run run, quáng quàng sửa sang lại quần áo của mình.

  Thi Nam Sênh lui về sau cứ thế đứng nhìn cô.  

  Nhìn từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống mặt đất, thế nhưng lại khiến trái tim anh đau nhói lên.  

  Ngực cảm thấy đau râm ran âm ỉ. Như thể bản thân vừa đã làm sai chuyện gì vậy.  

  Anh từ từ tiến lại gần cô, vươn tay muốn đỡ cô dậy. Thiên Tình lại hoảng sợ vung tay lên hất tay anh ra, sau đó vội vàng đứng dậy tông cửa bỏ chạy ra ngoài.

Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi [Ngôn tình - Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ