Chương 1. Thiên lôi cuồn cuộn...

4.8K 84 10
                                    

Tần Thiệu một lần nữa cảnh cáo chính mình phải bình tĩnh, không cần đi đánh Đoàn Tình, bởi vì trong bụng cậu có con của hắn.

Trong bụng tên khốn kiếp này có con của hắn. Mặc dù cả hai đều vô cùng chán ghét đối phương nhưng ai cũng không thể thay đổi sự thật này, cho dù sự thật này long trời lở đất, khiến người ta không thể tin nổi, khó lòng chấp nhận được.

Một người đàn ông lại có thể sinh con, loại việc này ai có thể tin được đây. Lạnh lùng như Tần Thiệu, lãnh huyết như Đoàn Tình. Hai người mới vừa nãy còn đánh nhau tới ta sống ngươi chết đã bị tin này làm cho hoàn toàn chấn động.

Hàn Dũ nhìn hai kẻ đang ngây người kia, đẩy đẩy kính mắt, tròng kính phản xạ ra ánh sáng lạnh. Y đưa mắt nhìn Đoàn nhị thiếu gia Đoàn Tình đang ngồi trên giường, lại quay sang nhìn Tần đại thiếu gia, cả hai đều mang nét mặt âm trầm, vì thế y không tiện mở miệng. Vừa nãy y đã nói rõ ràng rồi, phản ứng của hai người này đều rất kỳ quái, đương nhiên gặp phải loại sự tình này sao có thể không cảm thấy kỳ quái. Chỉ là, hai người kia trước giờ chẳng hề qua lại, làm thế nào hôm nay lại ở cùng một chỗ, còn là trong tình huống này.

Cả hai đều thương tích đầy mình, gương mặt xinh đẹp sắc bén của Đoàn Tình bị đánh, ách, khóe miệng sưng lên, gò má đều có vết máu ứ đọng, mang theo tơ máu, trên mặt như vậy, trên người càng khỏi cần phải nói, ngay cả bụng đều bị đánh vài quyền. May mắn không động đến đứa nhỏ. Hàn Dũ theo bản năng nhìn bụng cậu, cực kỳ bằng phẳng, vô luận nhìn kiểu gì cũng thấy đây là một nam nhân hàng thật giá thật nha, ai!

Hàn Dũ dời tầm mắt, người còn lại cũng không khá hơn là bao, Hàn Dũ có chút vui sướng khi thấy người gặp họa, bộ mặt anh tuấn lạnh lùng kia của Tần đại thiếu gia trông còn đặc sắc hơn. Bởi vậy có thể thấy, Đoàn Tình đúng như cái tên của cậu, tuyệt tình nhẫn tâm độc ác, ra tay ngoan tuyệt, toàn nhắm thẳng mặt người ta mà đánh. Hai người này rốt cuộc có thù hận gì lại có thể đánh thành như vậy. Đều không cần thể diện nữa sao! Trách không được chạy tới nhà mình, trách không được không dám đi bệnh viện. Cũng may là không đi bệnh viện. Nếu không sẽ trở thành tin tức vô cùng nóng.

Chẳng qua, Hàn Dũ lại đẩy đẩy kính mắt, người khác không biết nhưng y biết, có phải việc này nói lên y rất thảm không, biết được bí mật đáng xấu hổ của Đoàn nhị thiếu gia, hẳn là rất thảm a.

Nơi này của bọn họ có một quy định bất thành văn, đắc tội ai cũng đừng đắc tội nhị thiếu gia. Không phải cậu ta lợi hại ra sao, mà là thủ đoạn quá mức tàn nhẫn. Nghe nói trước đây một người hầu của Đoàn gia có lần nói này nói nọ sau lưng tiểu thiếu gia, trùng hợp bị tiểu thiếu gia nghe được, kết cục của người đó nghe nói thực thảm, bị trực tiếp chọc thủng lỗ tai, hàm răng cũng rơi mất vài cái.

Tóm lại, từ đó về sau cũng không còn ai dám nói thêm câu gì sau lưng tiểu thiếu gia nữa. Lúc ấy nhị thiếu gia mới chỉ vỏn vẹn 14 tuổi, vẫn còn là một đứa nhóc con đã có thể ra tay tàn nhẫn như vậy. Càng khỏi bàn đến hiện tại. Nói thật Hàn Dũ cảm thấy lòng bàn tay mình đã hơi mướt mồ hôi, y tự an ủi trong lòng, may mình là người của Tần gia, không phải người của Đoàn gia bên kia, nếu không giờ phút này, nhìn qua nét mặt âm u của Đoàn Tình, phỏng chừng đã muốn đem y diệt khẩu rồi.

Trong bụng tên khốn kiếp này có con của hắn - 那个混蛋肚子里有他的孩子 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ