Vào lúc Âu Dương Tuyết đưa đồ ăn tới, lại thấy hắn đang ngồi ngẩn người. Tần Thiệu nhìn cô hỏi một câu rất kỳ quái: "Âu Dương tiểu thư, đứa trẻ biết cử động là như thế nào?"
Âu Dương Tuyết a một tiếng hỏi lại: "Cái gì cơ?"
Tần Thiệu hắng giọng: "Không có gì, tôi chỉ muốn hỏi, trẻ con được bốn tháng tuổi sẽ cử động như thế nào thôi?"
Âu Dương Tuyết hồi phục lại rất nhanh, kinh nghiệm làm thư ký 20 năm đòi hỏi kỹ năng sát ngôn quan sắc cực kỳ nhanh, ôn hòa hỏi: "Ừm? Đứa trẻ ra đời được bốn tháng sao, vậy hẳn là biết lật rồi, sẽ tự ngậm lấy ngón chân mình chơi đùa. Động tác sẽ rất quen thuộc, dần dần quen với việc sử dụng tay chân của mình."
Tần Thiệu cười lắng nghe, nghe xong lại nói: "Không, ý của tôi là, đứa trẻ vẫn chưa được sinh ra, vẫn còn trong bụng mẹ thì cử động mạnh lắm không? Liệu có ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường không?"
Âu Dương Tuyết cười đáp: "Thai được bốn tháng à, vậy chắc là thai máy đi, cường độ cử động nhỏ, chân tay bắt đầu hình thành. Đôi lúc sẽ đá loạn một chút, cho nên sẽ có cảm giác bé đang cử động. Có điều cường độ cử động rất nhỏ, có lẽ không gây ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường đâu."
Cô rất biết điều, hiểu được cái gì nên nói, cái gì không nên nói, không nên hỏi thì sẽ không hỏi, điều này khiến Tần Thiệu bất giác thở phào một hơi: "Cảm ơn chị."
Âu Dương Tuyết mỉm cười thật ôn hòa: "Không cần khách khí, Tần thiếu, vậy cậu dùng cơm đi, lát nữa tôi sẽ vào giúp cậu thu dọn."
Tần Thiệu lắc đầu: "Không cần phiền phức như vậy, tôi tự thu dọn là được rồi, chị đi làm việc của mình đi." Âu Dương Tuyết lúc này mới cười cười lui ra ngoài.
Tần Thiệu bới bới hộp cơm, nếu như đứa trẻ cử động không quá lợi hại, Đoàn Tình hẳn là có thể chấp nhận được nhỉ.
So với hắn lo lắng nọ kia, Đoàn Tình bên này lại sống rất tốt. Đại khái là không có hắn, Đoàn Tình ngược lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều, hơn nữa cậu vẫn đang là sinh viên, chương trình học đã vào giai đoạn chính quy, mỗi ngày dự tám tiết, buổi sáng học môn chuyên ngành, buổi chiều học các môn giáo dục bắt buộc, buổi tối nếu muốn tham gia lớp tự học cũng có thể đăng ký.
Toà nhà giảng dạy lúc nào cũng đèn đuốc sáng trưng, môi trường học tập ở A đại rất tốt, khắp nơi đều là người đang bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi Anh ngữ cấp 4. Tiếng Anh của Đoàn Tình tuy rằng không cần thi cải thiện, nhưng cậu cũng không có thời gian nhàn rỗi, càng không có thời gian phân tâm.
So với bản thân cậu, vẫn còn một người anh trai thay cậu quan tâm mọi bề, ngoài Đoàn Huyên ra, còn có một người nữa. Đoàn Huyên không đến trường được nhất định sẽ gọi tới, những cuộc điện thoại như vậy rất dễ đối phó, chỉ cần cậu tỏ ra mất kiên nhẫn, Đoàn Huyên sẽ tự mình tìm cho cậu lý do rồi gác máy.
Anh trai cậu tuy có thể dễ dàng ứng phó cho qua, nhưng tên đứng trước mặt này thì không dễ chút nào. Sắp tới lễ Quốc khánh mùng 1 tháng 10, lúc đang ăn cơm Nguyên Dịch hỏi cậu nghỉ lễ muốn đi đâu chơi? Đoàn Tình theo bản năng lắc đầu: "Không muốn đi, đi đâu cũng đều người là người, cậu chưa nhìn thấy cảnh Tây Hồ đầy người đâu, ngay cả mặt hồ cũng nhìn không thấy!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Trong bụng tên khốn kiếp này có con của hắn - 那个混蛋肚子里有他的孩子
General FictionTác giả: 白衣若雪 Bản dịch: ViVi205 Tình trạng: on-going Thể loại: đam mỹ, hiện đại, 1×1, cường công cường thụ, sinh tử văn, HE. Nhân vật chính: Tần Thiệu (Diệp Lâm) x Đoàn Tình (Ấu Đường)