Tần Thiệu đầu đau vạn phần. Sau khi cúp điện thoại liền ngồi dựa người lên sô pha nghĩ biện pháp. Phải làm thế nào mới có thể khiến Đoàn Tình vui vẻ. Làm thế nào mới được đây!
Hắn tình nguyện nghe lời Đoàn Tĩnh Viễn đến công ty của ba hắn đi làm, tình nguyện về nhà dỗ ngọt cho mẹ hắn vui, tình nguyện làm mọi thứ. Từ ngày sự việc đó phát sinh đến giờ, những gì có thể làm để bù đắp sai lầm hắn đều tận lực làm. Tất cả chỉ vì muốn khiến Đoàn Tĩnh Viễn nhìn hắn thuận mắt một chút, để ông thấy đứa con rể tương lai này không quá kém cỏi vô dụng!
Tần Thiệu cắn chặt răng, những việc này về phía hắn còn dễ nói, nhưng Đoàn Tình bên kia thì phải làm sao, tên hỗn đản đó đến gặp hắn một lần cũng không chịu. Cứ nôn như vậy không biết có ổn hay không, bữa trưa hôm nay Đoàn Tĩnh Viễn không ăn cơm ở nhà còn tốt, nhưng còn buổi tối thì sao, sáng ngày mai thì sao? Thời gian một tháng sau nữa thì sao? Cuối cùng một ngày nào đó Đoàn Tĩnh Viễn cũng sẽ nghi ngờ, Đoàn Tình lại cứng đầu như vậy, không biết sẽ tự làm khổ mình như thế nào đây?
Tần Thiệu đang ảo não, Đoàn Tình cũng chẳng tốt hơn tẹo nào. Nghe mấy lời tên khốn kiếp Tần Thiệu đó nói xong, cậu giống như vừa bị nguyền rủa, thực sự là nhìn thấy đồ ăn liền muốn ói, đổi lại từng trận nôn mửa đến xây xẩm mặt mày, cậu ghé vào bồn cầu hận không thể nôn hết cả ruột gan ra ngoài.
Đoàn Tình ngón tay run rẩy đem thuốc bỏ vào miệng, cậu thà tin rằng mình bị cảm mạo còn hơn. Nhưng mấy thứ thuốc này lại không có tác dụng, uống vào bụng chưa được vài phút liền bị nôn ra hết. Giờ thì tốt rồi, còn thêm tác dụng phụ, một chút cũng không tiêu hóa được! Đoàn Tình ngồi bệt xuống sàn nhà trầm mặc hồi lâu tiếp nhận sự thật này, thứ đó hóa ra vẫn còn ở trong bụng cậu, bây giờ đang tới đòi nợ đây!
Bữa trưa lúc ăn cơm, Đoàn Tình ăn rất chậm, gần như là là nuốt từng chút từng chút một, Đoàn Huyên sợ cậu bị nghẹn, múc cho cậu một chén canh, là canh bí đao nấu hải sản, hương vị thanh đạm, nhưng Đoàn Tình ngửi thấy lại có cảm giác dạ dày nhộn nhạo quay cuồng! Đoàn Tình hung hăng nhắm chặt mắt, cắn răng uống vào trong bụng. Đoàn Huyên còn muốn hỏi gì đó, Đoàn phu nhân liền nhàn nhạt nói: "Thân thể không thoải mái thì trở về nghỉ ngơi đi."
Đoàn Tình lần đầu tiên thấy biết ơn Đoàn phu nhân đến thế, gật đầu bước vài bước chạy ra khỏi phòng khách. Qua bảy tám lối rẽ mới về tới viện tử của mình, còn chưa kịp tiến vào rừng trúc đã nôn hết ra. Đều là nước canh, ban nãy uống vào một chút vẫn chưa tiêu hóa được! Đoàn Tình nôn đến khó chịu, nước mắt đều chảy ra, lúc đầu còn dựa vào cây trúc miễn cưỡng đứng, về sau thì ngồi bệt luôn xuống đất. Dựa người vào thân trúc lạnh lẽo, Đoàn Tình bắt đầu suy nghĩ biện pháp. Cứ tiếp tục như vậy không ổn, tiếp tục như vậy không được.
Cậu muốn tìm một nơi trốn đi, nhưng liệu có thể trốn được bao lâu đây, chỉ còn nửa tháng nữa là đến khai giảng. Nửa tháng sau khai giảng rồi! 4 tháng sau mới nghỉ đông! Cậu buộc phải nghĩ ra biện pháp. Bụng cậu chờ không được!
Đoàn Tình vịn thân trúc nỗ lực đứng dậy, cậu phải rời khỏi Đoàn gia, ít nhất không thể mỗi ngày ở trước mặt Đoàn Tĩnh Viễn bày ra bộ dạng này.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trong bụng tên khốn kiếp này có con của hắn - 那个混蛋肚子里有他的孩子
Fiction généraleTác giả: 白衣若雪 Bản dịch: ViVi205 Tình trạng: on-going Thể loại: đam mỹ, hiện đại, 1×1, cường công cường thụ, sinh tử văn, HE. Nhân vật chính: Tần Thiệu (Diệp Lâm) x Đoàn Tình (Ấu Đường)