"cũng may em đầu bọc sắt nên chỉ bị nhẹ thôi đấy"
kang daniel cầm túi đá chườm phía sau đầu cho jihoon. chẳng là có con mèo hoang vào từ ngoài, anh cũng đã đuổi nó đi rồi. park jihoon cũng là số may, ngã không quá nặng mà chỉ bị u ở phía sau đầu, cộng thêm bị bong gân chân.
"a...đau anh nhẹ tay chút"
jihoon đau tới khóc không ra nước mắt. cũng tại con mèo đó, hơn nữa còn suýt nữa bị ăn một phát cào ở mặt.
"đợi chút sẽ có bác sĩ tới kiểm tra chân cho em"
"ừm"
xoa xoa cái đầu sau của park jihoon, kang daniel đột nhiên lại bật cười.
"anh cười gì?"
"không chẳng là anh cứ nghĩ em bị nặng lắm cơ"
"như nào?"
"như trong phim ấy. nữ chính bị thương ở đầu, rồi sau đó sẽ mất trí nhớ. rồi sau đó sẽ là một màn ngược nam chính khi nữ chính không nhận nam chính rồi sau đó nam phụ sẽ thừa cơ nhảy vào cướp đi nữ chính"
"em nghĩ anh bận vậy mà vẫn có thời gian xem phim truyền hình sao?"
"khi chán sẽ xem"
"hừ"
kết quả chân phải bó bột một tuần, không được di chuyển nhiều. với một con người thích bay nhảy như park jihoon, đây chính là một điều khó khăn.
"nghỉ phép đi. tới khi chân khỏi thì đi làm lại"
"có bị trừ lương không?"
"có..."
"hở...."
"anh nuôi là được"
park jihoon ở nhà được một ngày đã chán tới tận cổ. tv, game cũng đều đã chán. kang daniel thì tới tối mới đến thăm cậu. cậu cũng không có trách anh. cậu biết công việc anh bận tới như nào mà.
còn kang daniel hết bận tới việc trên công ty rồi lại việc bạn bè. ban ngày thì hwang minhyun gọi rủ đi nhậu rồi ban đêm lại tới kim jaehwan. rốt cuộc hai cái con người này..... còn jihoon nữa. thời gian này cậu cần anh ở cạnh giúp đỡ nhất thì anh lại bận không thể tới nhà cậu nhiều.
"alo park woojin à?"
"em đây"
"anh có việc cần nhớ chú giúp"
"sao anh?"
park woojin 5 phút sau đã có mặt ở trước cửa nhà park jihoon. thuận tay ấn mật khẩu là sinh nhật kang daniel, đi vào ới park jihoon đang ngủ nướng ở trên sô pha.
"không đi làm tới đây làm gì?"
"hộ giá mày về nhà tao"
"cái gì?"
"kang daniel ổng bảo tao tới rước mày về nhà tao ở trong một tuần. ổng nói mày bây giờ ở một mình không tiện"
"tao không thấy có chút nào vui vẻ ở mày"
"đồng nghĩa với việc tao bị cấm dục 1 tuần"
"ò...."
"không tới nỗi vậy mày nhỏ tiếng tí là được mà. với cả tao cũng đi ngủ sớm..."