Chương 2

7.1K 364 32
                                    

Mấy ngày sau, Kiệt Khắc gia gia đến đón cả hai đi Nặc Đinh học viện. Đường Bảo còn nhớ ngày hôm đó khi cả hai trở về cho Đường Hạo xem võ hồn, hắn lập tức ôm cả hai vào lòng. Còn dặn dò kĩ là dù cho thế nào cũng phải dùng võ hồn bên trái bảo vệ bên phải, còn dặn là không được để cho người khác thấy.

Của Đường Tam là Ngân Lam Thảo và Hạo Thiên Chùy. Còn Đường Bảo là Cửu Vĩ Thiên Hồ và Quang Ngân Cầm. Kì lạ là từ nhỏ Đường Bảo lại rất thích thú với đàn, tư chất chơi đàn lại không hề thua kém những người trưởng thành.

Cả hai theo Kiệt Khắc gia gia đến một cái cổng lớn, trên lại có bốn chữ 'Nặc Đinh học viện'. Làm xong thủ tục nhập học, Kiệt Khắc lão nhân còn nói thêm vài câu rồi sau đó mới về hẳn.

Đấu la đại lục vấn trạch: thất xá. Cửa chưa mở hết thì đã nghe thanh âm của một hài tử ngỗ ngáo. Vừa thấy người bước vào là chạy tới.

"Chào! Ta là lão đại kí túc xá này. Ngươi không phục có thể phân cao thấp với ta"

Chỉ sợ ngươi chưa đánh đã bại – Đường Bảo nghĩ như vậy. Cả hai tâm chỉ có học thôi, không muốn màng đến chuyện khác.

"Đánh thắng là làm lão đại hả?"

Bất chợt một giọng nữ hài tử vang lên từ phía sau, Đường Bảo tò mò quay đầu lại nhìn thử. Nam hài tử trước mặt vẫn ngang nhiên nói.

"Dư thừa ai lợi hại thì người đó làm lão đại"

"Được quyết định vậy đi, chúng ta cùng đánh!"

Nói xong liền lao đến. Cơ thể uyển chuyển tránh đòn tấn công của tên kia, chân quắp lấy cổ tay phải chống dưới đất eo di chuyển đưa người kia bay xa, hay đúng là bay tới chỗ Đường Tam và Đường Bảo. Đường Tam kéo Đường Bảo tránh một bên, bản thân mình cũng tránh. Ngay lúc này nhìn lại, nữ hài đã từ lúc nào tới chỗ hắn, tay trái đỡ cú đá trong khi tay phải thì sử dụng Huyền Thiên Bảo Lục: Khổng Tước Cầm Long, giữ lấy nam hài tử kia, rồi lại ném đi khiến đám trẻ xung quanh tự nghĩ là heo bay. Nữ hài lợi dụng kẻ đang bay mà nhảy lên, tóm lấy chùm đèn trên trần nhà rồi lao tới chỗ Đường Tam. Đường Tam lại dùng đến Qủy Ảnh Mê Tông khiến nữ hài khó nắm bắt, ngay khi vươn tay thì lập tức nhận ra mình bị chính nữ hài tóm được, bị ném bay đi nhưng vẫn lộn nhào trên không mà đáp đất.

"Ta thắng rồi!" Nữ hài vui vẻ nói.

Lúc này nhìn lại mới mới nhận thấy, nữ hài mang khuôn mặt khả ái đáng yêu, tóc dài được bệt thành một dải như con bọ cạp dài qua mông. Một đôi mắt to, đẹp, lộ rõ vẻ tò mò. Quần áo nàng thoạt đơn giản nhưng lại sạch sẽ, khiến người khác có xúc cảm muốn thân thiện hay ít nhất là với Đường Bảo.

"Ta tên Tiểu Vũ, chữ vũ của khiêu vũ. Từ đây về sau gọi ta là tiểu vũ thư."

Đường Bảo cảm thấy cách giới thiệu này rất thú vị. Trước kia bản thân không có người nào chú ý đến, đến cả việc nói chuyện cũng có phần rụt rè. Y cảm thấy, cơ hội để mình có thể trẻ con một chút, thử cũng không sao. Y suy nghĩ một lát, xong rồi nói.

"Ta tên Đường Bảo, chữ bảo của bảo bối"

Tiểu Vũ mãi mới thấy được thấy được Đường Bảo, chân không tự chủ mà chạy lại ôm, hai tay còn không ngừng cấu vào má mà cưng nựng.

[ĐN Đấu La Đại Lục] Tam Thần chi BảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ