Chương 18

2.6K 210 13
                                    

Độc Cô Bác bây giờ muốn hỏi một điều!

Bây giờ bỏ chạy có còn kịp không?

Ban đầu bắt thằng nhóc này về là để hỏi coi nó làm cách quái nào mà giải được đệ tâm hồn kĩ của cháu gái. Nhưng thằng nhóc này nói chỉ đơn giản sử dụng rượu. Ha!

Lừa ta, đâu có dễ! Chỉ một ít rượu mà có thể giải dễ dàng vậy sao?Độc của Bích Lân Xà rất nguy hiểm, chỉ bằng một loại rượu nhỏ bé mà giải được, Độc Cô Bác này đâu phải kẻ ngốc.

Nhưng tiểu tử này lại cứng đầu không nói ra. Còn phát hiện được độc dược trong người ta, khiêu khích ta!!! Nếu không phải vì con trai của nghĩa muội thì tiểu tử này, ta cho mi chết rồi.

Cái ngoại phù hồn cốt của nó cũng tốt thiệt, bị nát tan thành nhiều mảnh vậy mà nó không chết. Hừ, mạng lớn nhỉ! Khẩu khí cũng lớn lắm!

Để xem ngươi làm sao có thể giải độc cho ta và cháu gái. Ta để lại trên người nó độc, nó giải được độc trong cơ thể nó thì có tư cách giải độc cho ta.

Ta để nó ở lại vườn dược của mình, còn bản thân thì muốn tới tìm Tiểu Bảo nhưng cơ thể không cho phép điều đó.

Những cơn đau ập đến khiến Độc Cô Bác muốn phát điên lên, chúng xâm nhập vào khắp cơ thể, từng chỗ từng vị trí như kim đâm vào, sự thống khổ này có ai hiểu được.

Cả đời Độc Cô Bác, đã chịu không biết bao đau khổ.

Lão Thiên, lấy hết tất cả của ta. Vợ ta, con ta, là bị thứ độc lợi hại này mà hại chết. Tất cả chỉ còn lại đứa cháu gái và lão già này....à không, ta vẫn còn có đứa cháu dễ thương kia. Ta đã thề sẽ bảo vệ nó.

Vậy nên, tên tiểu tử Đường Tam kia không thể chết được, ta cần nó chế ra giải dược để cứu ta cùng Nhàn Nhàn.

Nhưng thật không nghĩ tới lại gặp phải bọn bám đuôi phiền phức. Đến là cứu tiểu tử kia, như các ngươi có thể. Dù cho các ngươi có Hoàng Kim Thánh Long của Long tộc chi vương thượng cổ thời đại thì đã sao, dùng tận hồn lực thì đã sao? Vẫn là đấu không lại Độc Cô Bác này.

Ba kẻ các ngươi nên chết hết đi!

"Ngươi sẽ không làm được điều đó đâu Độc Cô Bác!" Ngọc Tiểu Cương bị trói, nhưng vẫn biết được mình sẽ không bị giết chết, tại vì điều gì?

"Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao?"

"Nếu ngươi làm vậy, ngươi nghĩ Tiểu Bảo sẽ bỏ qua cho ngươi. Ta là thầy nó, tính của Tiểu Bảo ta cũng rõ. Nó một khi xem ai là người thân thì nhất mực bảo vệ dù cho bản thân bị thương đến mức nào, một khi đã xem ai là kẻ địch thì nó sẽ đấu một trận quyết tử với kẻ đó. Ngươi giết ta hại chết Tiểu Tam, Tiểu Bảo không những không gọi ngươi hai tiếng thúc thúc mà còn sẽ thù ghét ngươi"

"Ngươi thật sự càng khiến ta muốn ra tay giết hết tất cả!"

"Độc Cô Bác ngươi hại chết Tiểu Tam thì cha nó sẽ không tha cho ngươi"

Độc Cô Bác không nghĩ gì nhiều, trên đời này không có mấy kẻ khiến lão bận tâm, cần gì phải để ý một kẻ nhỏ nhoi

[ĐN Đấu La Đại Lục] Tam Thần chi BảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ